Viện Huyết học và truyền máu T.Ư trao tiền cho thầy giáo Eldaniz Nasibli – Ảnh: L.A. |
Thầy giáo tên Eldaniz Nasibli, đã đến tỉnh Sơn La dạy tiếng Anh từ đầu năm 2017 và hôm 7-6 vào Viện Huyết học và truyền máu T.Ư trong tình trạng rối loạn đông máu nặng, chảy máu chân răng không cầm do bệnh Leukemia cấp thể M3.
“Con tôi đã không cô đơn khi xa xứ nhờ tấm lòng của các anh chị và các bạn, gia đình tôi coi VN là Tổ quốc thứ hai. Những vật chất mà chúng tôi có đều từ những người cha, người mẹ và những bạn trẻ VN. Các bạn đã ở bên chúng tôi suốt những ngày khó khăn nhất vừa qua! |
Cha của Eldaniz, giáo sư chuyên ngành tiếng Nga hiện đại ở Azerbaijan, chia sẻ. |
Chia sẻ từng khoảnh khắc
Bà Hạnh – 61 tuổi, ở Hà Nội – là một trong những người đã gắn bó với Eldaniz nhiều nhất từ những ngày đầu tiên Eldaniz nhập viện.
Những năm 1980, bà Hạnh du học ở Moldova, một trong 15 nước cộng hòa thuộc Liên Xô cũ (cùng với Azerbaijan).
Tình cảm với những người dân Liên Xô cũ hiền hòa không bao giờ phai mờ trong tâm trí bà và khi nghe thông tin trên báo chí có chàng trai Azerbaijan không may bị bệnh nặng, đang lo lắng tột độ, bà đã đến Viện Huyết học và truyền máu T.Ư chăm sóc cho anh.
“Vài ngày sau khi Eldaniz vào viện thì bố cậu ấy đã đến VN. Gia đình họ là trí thức, có ba con trai và khá nghèo, cả tiền để dành của gia đình cùng với tiền đi vay mới mang sang VN được 2.000 USD để chữa bệnh cho con.
Những ngày đầu chúng tôi vào viện cái gì cũng thiếu, bố cậu ấy lại không biết tiếng nên rất lúng túng. Mọi người thấy vậy nên bảo nhau mang đến, có chị mua luôn cái tủ lạnh nhỏ để giúp gia đình có chỗ để thực phẩm.
Một bạn trẻ đã đến thường trực tại viện chăm sóc cho Eldaniz suốt hơn 10 ngày gần đây. Bạn trẻ ấy đã sống xa gia đình 8 năm, rất đồng cảm với Eldaniz” – bà Hạnh nói.
Theo cha của Eldaniz, ông không thể nhớ nổi đã có bao nhiêu người đến thăm con ông trong gần một tháng qua. Có thể là vài trăm, nhưng có thể là cả ngàn người.
“Sự có mặt của mọi người đã giúp chúng tôi rất nhiều, khiến chúng tôi không còn cảm thấy lo sợ và cô đơn” – ông nói.
Trong gần một tháng Eldaniz nằm viện và điều trị bằng thuốc nhắm đích, chi phí lên tới trên 180 triệu đồng.
Tất cả số tiền này là đóng góp từ những người xa lạ, có người là Việt kiều ở nước ngoài, có người mang đến món soup nóng và bánh mì, những món ăn quen thuộc của quê hương khiến cha con Eldaniz nguôi đi nỗi lo lắng và nhớ quê hướng.
“Sự giúp đỡ của những người VN là điều tôi không tưởng tượng ra khi bước chân đến đây. Lúc ấy như mọi người cha khác nghe tin con mình ốm nặng, tôi như bị một cú đấm vào đầu.
Những năm tháng Eldaniz lớn lên hầu như chỉ mẹ cháu chăm sóc cháu, tôi là người cha vụng về. Những ngày vừa qua ở bên con là những ngày khó khăn đối với cha con tôi, nhưng tôi đã được tiếp thêm sức mạnh từ lòng tốt của các bạn.
Những học sinh của Eldaniz từ Sơn La đến đây khóc như mưa gió, những người mẹ, người chị, người em đã đến bệnh viện chăm sóc chúng tôi như người thân, đây là điều mà ngay ở Azerbaijan chúng tôi có thể không được giúp đỡ đến như vậy” – cha của Eldaniz nói.
Ngày chia tay Eldaniz ra viện – Ảnh: L.A |
Hi vọng ngày trở lại
GS Nguyễn Anh Trí – viện trưởng Viện Huyết học và truyền máu T.Ư, bác sĩ Vũ Quang Hưng, các anh chị ở phòng công tác xã hội của viện… là những người đã ở bên Eldaniz suốt những ngày vừa qua.
“Ngày đầu tiên Eldaniz vào viện, cậu ấy đang ở tình trạng rất nặng. Khi biết bệnh của mình, cậu ấy khóc rất nhiều, trong túi Eldaniz chỉ có vài triệu đồng nhưng chúng tôi đã bàn cách làm sao để cứu được bệnh nhân.
Thể bệnh nặng nhưng M3 là thể có thuốc điều trị nhắm đích nên chúng tôi rất hi vọng. Trong khó khăn, may mắn lóe lên khi Eldaniz đáp ứng tốt với thuốc, cậu ấy đã quyết định ở lại VN để chữa bệnh” – bác sĩ Hưng chia sẻ.
Tuy nhiên là một người nước ngoài nên càng về những ngày cuối của đợt điều trị đầu tiên, Eldaniz bắt đầu có dấu hiệu đề kháng điều trị, tiếp máu không còn thấy hiệu quả.
Theo GS Trí, do vấn đề chủng tộc nên có thể càng về sau dấu hiệu đề kháng càng tăng và có nguy cơ xảy ra những bất thường trong điều trị.
Đây là thời điểm vàng để Eldaniz có thể về nước, được tiếp máu từ những người cùng chủng tộc với cậu ấy và sau đó là ghép tế bào gốc.
Đã ổn định về tinh thần là tiếp tục được điều trị tại VN, nhưng thay đổi này khiến Eldaniz và gia đình hết sức lo lắng, có ngày cả hai cha con cùng khóc vì không biết những ngày tới sẽ ra sao.
Theo Eldaniz, nhờ bác sĩ Hưng và các bác sĩ, điều dưỡng ở phòng công tác xã hội Viện Huyết học và truyền máu T.Ư như những người anh, người chị trong gia đình, Eldaniz đã bình tâm và chuẩn bị cho giai đoạn mới trong cuộc đời:
Có thể đến Thổ Nhĩ Kỳ, Belarus hoặc Nga điều trị ở giai đoạn kế tiếp, trong đó riêng ghép tế bào gốc có thể cần 100.000 USD, một món tiền khổng lồ đối với gia đình Eldaniz. Nhưng nhờ những người VN, gia đình Eldaniz đã có một nửa số tiền cần có để ghép tế bào gốc.
“Hi vọng khi con tôi khỏe lại, cháu sẽ quay lại VN làm tiếp điều cháu đang làm dở, tôi sẽ cho cháu lấy vợ người VN” – cha của Eldaniz nói với các bác sĩ.
Một tháng qua, cha con ông đã đến một nơi hoàn toàn xa lạ nhưng đã gặp những người thân thuộc. Lòng tốt ở đâu cũng có và không có biên giới.
Nguồn: Dulich.tuoitre.vn