Đối với người Hindu, cái chết là sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời. Họ tin rằng sông Hằng sẽ đưa họ đến miền cực lạc.
Tọa lạc bên dòng sông Hằng linh thiêng, thành phố Varanasi là trung tâm của Hindu giáo với 5.000 lịch sử. Đối với mỗi tín đồ, một lần trong đời đến thành phố cổ xưa để đợi chờ trong sương sớm, ngắm bình minh, cầu nguyện, tắm giặt và uống nước sông Hằng là nguyện ước đời người.
Tại thành phố này, mọi sinh hoạt và niềm tin tôn giáo đều gắn với dòng sông linh thiêng. Mỗi ngày, hàng nghìn người đổ về Varanasi khiến các con phố bé nhỏ và cũ kỹ càng thêm chật chội.
Từ tờ mờ sáng, mọi người đã ra sông cầu nguyện và đón bình minh.
Một trong những nguyên nhân người ta đến với thành phố này là đưa người thân về nơi an nghỉ cuối cùng.
Trong văn hóa Hindu, cái chết là sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời. Họ tin rằng sau khi chết được tắm rửa, hỏa thiêu và rắc tro xuống sông Hằng, thần sông, nữ thần Ganga, sẽ đưa họ đến miền cực lạc.
Dọc theo sông Hằng, người ta dựng 87 ghat (những bậc thang dẫn xuống bờ sông) nhưng chỉ 2 ghat được phép tiến hành hỏa thiêu. Trong đó, Manikarnika Ghat ở thành phố Varanasi là nơi duy nhất có thể hỏa táng cả ngày.
Từ sáng sớm đến đêm khuya, lửa lúc nào cũng cháy. Càng về chiều, càng nhiều thi thể từ khắp miền Ấn Độ được đưa về. 16h là khoảng thời gian lửa rực đỏ nhất.
Trước khi hỏa táng, người ta đưa người đã khuất đi tắm nước sông và bôi một loại dầu đặc biệt để hạn chế mùi khi đốt. Sau đó, người thân sẽ đi vòng quanh vĩnh biệt lần cuối và châm lửa.
3 tiếng sau, họ đãi tro. Phần tro sẽ theo dòng sông trôi đi trong khi với những bộ phận còn lại, người ta gom về đem chôn.
Cách nơi hỏa thiêu chỉ hơn 10 m, người ta vẫn tắm rửa, cầu nguyện, giặt giũ và phơi phóng mặc cho cái rét cắt da cắt thịt giữa sớm mùa đông, khi nhiệt độ ngoài trời chỉ khoảng 10 độ C. Những đứa trẻ 4-5 tuổi trần truồng, run rẩy khi bố mẹ dắt tay xuống tắm trong làn nước buốt giá. Giữa dòng, vài người cúi xuống, vốc nước sông lên uống với niềm tôn kính và sảng khoái ngập tràn.
Những người đã khuất về Varanasi tựa nơi an nghỉ cuối cùng nhưng Varanasi không phải là thành phố của người chết.
Varanasi là thành phố của tâm linh và thanh thản, nơi lưu trữ sức mạnh văn hóa khó tin, giống như Ấn Độ, đất nước của những điều không thể trở nên có thể.