Matt cho rằng tâm hồn của người đam mê xê dịch thuộc về những con đường, miền đất vô danh.
Matt là một chàng trai đến từ Boston, Mỹ, đam mê du lịch vòng quanh thế giới, hiện sở hữu trang blog Nomadic Matt. Trước khi lên đường khám phá thế giới, Matt được Mike, một anh bạn, chia sẻ về cảm giác của người xa xứ về nhà: “Mọi thứ sẽ giống hệt như lúc cậu rời đi”. Matt không tin lời Mike vì có rất nhiều điều xảy ra trong một năm.
Tuy nhiên, Matt nhận ra Mike nói đúng: Anh đã thay đổi, nhưng mọi thứ ở nhà thì không. Bạn bè anh đang ở ngưỡng gần 30, họ vẫn làm công việc cũ, tụ tập tại những quán bar quen và hầu hết làm mọi thứ y hệt một năm trước.
Thành phố Boston vẫn cho Matt cảm giác như xưa. Ảnh: Inequalities. |
Trong lúc Matt đi vắng, quê nhà như “đóng băng” chứ không hề thay đổi. Anh vẫn yêu mến gia đình, bạn bè và Boston nhưng anh không còn hợp với mọi thứ nữa. Thế giới ấy trở nên nhỏ bé và xa lạ đối với anh. Matt giờ mang trong mình một thứ cảm xúc không thể bày tỏ với ai, điều đó khiến anh khó chịu. Matt bứt rứt muốn thử những trải nghiệm mới, đặt chân đến các miền đất mới và gặp gỡ những con người mới.
Mỗi khi có ai đó về nhà sau một chuyến đi, họ luôn hỏi Matt rằng làm sao anh có thể xoay xở khi quay về. Với Matt, trở về luôn khó khăn, ít người hiểu được về nhà chính là đoạn kết hụt hẫng sau hành trình đổi đời. Một năm dài trôi qua với những trải nghiệm khó phai, bạn sẽ quay lại chính nơi khởi đầu – ngồi trên một băng ghế dài trong nhà của chính mình hoặc căn phòng ngủ cũ, lòng tràn đầy buồn chán, bồn chồn và lo sợ. Bạn bè không ai hiểu con người mới của bạn, họ không muốn nghe chuyện bạn chèo thuyền trên Thái Bình Dương khi họ ngồi trong xe kẹt cứng vì giờ tan tầm cùng lúc ấy, họ không đồng cảm với nỗi khó ở khi bạn trở về nhà. “Sao thế? Cậu không thích ở đây nữa à?”, họ thắc mắc.
Matt trên đường khám phá thế giới. Ảnh: Nomadic Matt. |
Trầm cảm sau những chuyến đi là một trạng thái có thật, bất cứ ai từng về nhà sau hành trình chu du thế giới đều hiểu cảm giác này. Họ kể những câu chuyện đầy phiêu lưu hay việc bản thân thay đổi ra sao trên đường du lịch, nhưng hiếm khi họ nhận thức được về nhà còn khó khăn hơn xách balo lên và đi.
Matt chia sẻ, khi buổi đoàn viên kết thúc cùng những cái ôm chào đón và vài câu chuyện với người thân, nhiều người sẽ không thấy thân quen khi về nhà. Anh cho rằng ngôi nhà thực sự của họ được những miền đất, bao nẻo đường vô danh vây quanh. Chính vì thế họ luôn hướng tới những chân trời, giấc mơ về cơ hội được lên đường lần nữa.
Xem thêm: Giây phút nghẹt thở của du khách di tản tránh sóng thần
(Theo Nomadic Matt)
Nguồn: Vnexpress.net