Những thảo nguyên xanh mướt trải dài qua nhiều đồi núi trập trùng với các con dốc cao là “đặc sản” của tỉnh Mondulkiri, Campuchia.
Xe của đoàn chúng tôi tiếp tục hành trình khoảng 70 km sau khi làm thủ tục xuất nhập cảnh tại cửa khẩu Hoàng Diệu, thuộc tỉnh Bình Phước. Hầu hết con đường ở Campuchia đều được nước ngoài đầu tư, hỗ trợ xây dựng. Đường từ cửa khẩu vào trung tâm thành phố Sen Monorum thuộc tỉnh Mondulkiri này cũng không ngoại lệ. Đường nhựa bằng phẳng, những thảm cỏ xanh rì dần hiện ra bên ô cửa sổ.
Ở đây, bạn sẽ cảm nhận được không khí mát mẻ, hơi se lạnh vào ban đêm và sáng sớm. Hai bên con dốc quanh co trong thành phố là các ngôi nhà kiểu Pháp xưa vẫn còn được người dân sử dụng. Không có những hàng thông hay sắc hoa ở khắp mọi ngóc ngách, nhưng nơi này vẫn có chút dáng dấp như một phố núi, nhiều người còn ví von Mondulkiri là “phiên bản Đà Lạt 50 năm trước” bởi vẻ hoang sơ.
Bình nguyên xanh thăm thẳm trải dài trên những ngọn núi ở Mondulkiri. Ảnh: Dao Hiệp. |
Mondulkiri nằm ở phía đông bắc Campuchia, có diện tích 14.288 km vuông và cách thủ đô Phnom Penh chừng 382 km. Tuy là một trong số những tỉnh có diện tích lớn nhất nước nhưng nơi đây lại có mật độ dân số thấp nhất. Điểm dừng chân nổi bật ở tỉnh là thành phố Sen Monorom, bởi sự thuận tiện cho những ai muốn bắt đầu hành trình khám phá các khu vực lận cận.
80% dân số tỉnh này là người Phnonl, 20% còn lại là người Hoa và Khmer. Mặc dù ngày càng có nhiều ngôi nhà được xây dựng theo kiến trúc hiện đại, du khách vẫn có thể tìm được nhà Phnonl truyền thống. Trong nhà người Phnonl thường chứa những bình rượu lớn.
Cồng chiêng và ché rượu cần được xem là tài sản quý giá của người Phnonl. Nó không chỉ là tài sản mang tính cộng đồng của người bản địa, mà còn chứa đựng những giá trị truyền thống của mỗi gia đình. Người ta kể rằng, trong thời gian Pol Pot, những vật này thường được chôn ở nơi ẩn náu trong những cánh rừng mà cho đến ngày nay vẫn chưa được tìm thấy.
Sen Monorom không quá ồn ào và đông đúc, dịch vụ du lịch vẫn chưa phát triển mạnh. Chính vì thế, dừng chân tại bất kỳ nhà nghỉ nào trong thành phố đều khiến bạn dễ chịu và yên tĩnh. Đối với người yêu thích thiên nhiên thì có thể tìm đến các điểm lưu trú nằm sâu trong rừng. Nơi không có mạng internet, bạn sẽ được ở trong ngôi nhà gỗ nằm khuất bên những hàng cây, tận hưởng khoảng thời gian được trốn khỏi xô bồ của phố thị.
Có một Đà Lạt của những năm 1950 ở xứ Miên
Có một phiên bản Đà Lạt hoang sơ ở Campuchia. Video: Phong Vinh
Thành phố này lại một lần nữa khiến chúng tôi nhớ đến Đà Lạt khi xe dừng chân trên đỉnh đồi Sea Forest. Tại đây, phóng tầm mắt ra xa bạn sẽ bắt gặp những dải đồi núi nối nhau ở phía chân trời, bao quanh là gió trời mát rượi, thoang thoảng mùi hương cỏ cây. Chưa dừng lại ở đó, xe tiếp tục lăn bánh đưa đoàn khách đến thác nước Boursa, nơi sẽ khiến bạn nhớ đến dòng chảy mạnh mẽ của thác Dambri cách Đà Lạt khoảng 100 km, vừa huyền bí vừa mơ màng.
Bên cạnh những trải nghiệm về cảnh quan, văn hóa, điều khiến Campuchia luôn hấp dẫn nhiều du khách còn bởi đồ ăn địa phương dân dã. Bạn đừng quên thử qua món mắm prahok (mắm bò hóc) nổi tiếng, hay chè Campuchia có vị ngọt bùi khác lạ từ miếng bánh trứng và thơm nức mùi sầu riêng.
Ông Đỗ Tuấn Anh, Giám đốc Công ty Du lịch Vietmark, đơn vị đầu tiên khai thác tuyến tour này cho các đoàn khách từ Việt Nam cho biết: “Mondulkiri thích hợp cho những ai muốn một kỳ nghỉ ngắn ở nước ngoài và yêu thích những trải nghiệm mới. Mang nét tương đồng về khoảng cách, cảnh quan, khí hậu của Đà Lạt, nhưng nơi này vẫn sẽ mang lại cho khách sự mới mẻ. Dù vậy, khách cũng không nên quá kỳ vọng vào chất lượng dịch vụ vì nơi đây còn chưa phát triển”.
Một cụ già trong bản làng dân tộc Phnonl. Ảnh: Phong Vinh. |
Nếu như đã “chán” với đêm Sihanoukville nhộn nhịp, quần thể kiến trúc Angkor độc đáo hay vẻ hoang tàn và kỳ bí của cao nguyên Bokor, thì bạn có thể tìm đến đại ngàn Mondulkiri để trải lòng với nét hoang dại của cỏ cây, sự hồn hậu của người dân bản địa cùng sự hấp dẫn của một phố núi.
Chuyến xe tiếp tục lăn bánh đưa chúng tôi về phía tây, nơi có những bình nguyên xanh ngắt nhấp nhô bên sườn núi. Khi mặt trời đã ngả vàng, tôi tự hỏi liệu mình đã phải lòng với xứ đại ngàn này.
Nguồn: Vnexpress.net