Mỗi khi nghỉ tại khách sạn, Margaret phải trả lời 25 trang câu hỏi đánh giá và sử dụng tất cả dịch vụ chỉ trong một đến hai đêm.
Margarest Swaine là một nhà báo du lịch kiêm blogger. Cô cũng được trả tiền để trải nghiệm và đánh giá dịch vụ của các khách sạn trên khắp thế giới. Cô chia sẻ những tâm sự về nghề kiểm định khách sạn trên The Globe and Mail.
Làm công việc này một cách ẩn danh, tôi ban đầu phải tự trả tiền để sử dụng bất cứ dịch vụ nào và hầu như không có thời gian nghỉ ngơi. Mỗi lần công tác, tôi chỉ nghỉ lại từ một đến hai đêm và đảm bảo mình phải kiểm định được mọi thứ tại khách sạn từ cầu thang chung, toilet chung, hành lang, sảnh, spa, bãi gửi xe, bể bơi hay bãi biển cho đến những chi tiết nhỏ như độ tươi của hoa trang trí và chất lượng đường truyền internet.
Đằng sau những đêm nghỉ dưỡng tưởng chừng như nhẹ nhàng, Margaret (ngoài cùng bên phải) làm việc không ngừng, cô luôn để mắt từng chi tiết tại mỗi khách sạn cô lưu lại. Ảnh: Gayot. |
Mỗi lần qua đêm tại bất cứ khách sạn nào, tôi phải trả lời 25 trang đánh giá dù ngay khi nhận phòng tôi đã hoàn thành 50 câu hỏi. Dù mệt mỏi sau những chuyến bay dài, tôi phải ghi nhớ tất cả chi tiết nhỏ nhất như: Nhân viên khách sạn có đón tôi từ cửa không? Họ có giao tiếp bằng mắt và gọi tên tôi không? Quầy lễ tân trông có gọn gàng không? Nhân viên có trợ giúp ngay khi tôi nhận phòng không? Nếu chưa có sẵn phòng, tôi được đưa ra phòng chờ và mời đồ uống miễn phí không?
Ngay khi nhận phòng, tôi cúi xuống kiểm tra độ sạch sẽ của gầm giường ngủ trước khi dỡ đồ. Sau đó, tôi nhìn lên tường để tìm những vết dơ hay mảnh thức ăn, mảnh rác vụn vãi trên thảm. Tiếp theo, tôi vào nhà vệ sinh kiểm tra bệ toilet, vòi phụt, vòi hoa sen và sàn. Tôi không mắc chứng sợ bẩn, tôi chỉ đang làm việc của mình.
Chỉ cần thiếu giao tiếp bằng ánh mắt, nhân viên lễ tân có thể đánh tụt điểm của một khách sạn. Ảnh: Prince George Hotel Lobby. |
Tại phòng riêng, tôi sẽ gọi đồ ăn để kiểm định thời gian bữa ăn được chuyển tới, kiểm tra độ nóng nguội của từng món cùng với chất lượng bữa ăn. Cuối cùng, tôi cũng phải ghi nhớ thời gian nhân viên phục vụ dọn bát đĩa khi dùng bữa xong.
Khi tôi đặt bàn ăn, nhân viên nhà hàng nên trả lời sau 4 hồi chuông và sử dụng tiếng Anh thuần thục. Phục vụ cần đưa khách đến bàn ăn và hỏi xem họ có thoải mái với chỗ ngồi đó không. Từng chi tiết từ bữa ăn, dịch vụ rượu, trang phục của nhân viên cho đến nhiệt độ phòng, ánh sáng, âm nhạc đều có trong danh sách đánh giá.
Đến quầy bar, tôi mong chờ nhân viên đón tôi tại cửa, phục vụ đồ uống có miếng lót cốc, để ý đồ ăn kèm miễn phí có được thêm khi hết và tự xét xem mình có hứng thú gọi thêm đồ khi uống cạn không.
Mọi khu vực từ quầy bar, nhà hàng, spa, bể bơi,… đều nằm trong danh sách đánh giá khách sạn. Ảnh: Margaret Swaine. |
Đó là công việc của tôi – ghi chép tất cả để đánh giá chất lượng dịch vụ, bởi những khách sạn hạng sang có tiêu chuẩn rất cao và luôn phải duy trì chất lượng dịch vụ. Mỗi năm, những chuyên gia thẩm định chọn những khách sạn họ sẽ tới kiểm tra, tôi chưa từng hoàn thành danh sách mình đăng ký. Trước đây, tôi từng chọn những khách sạn tại Istanbul (Thổ Nhĩ Kỳ), Riga (thủ đô Latvia) hay Wroclaw (Phần Lan), đó đều là những điểm đến thú vị tôi hiếm có cơ hội ghé thăm nếu không làm công việc này.
Xem thêm: Ngủ thuê cho khách sạn – nghề thật tưởng như đùa
Nguồn: Vnexpress.net