Du khách Anh thích thú khi có thể lái xe máy trên đường và có thể uống cà phê mọi lúc mọi nơi.
Keith Hancock, blogger của trang Inseasia, thực sự yêu quãng thời gian sống tại Việt Nam, đặc biệt là TP HCM. Dưới đây là những chia sẻ của Keith, bài viết phản ánh quan điểm cá nhân của blogger đến từ Manchester, Anh.
Thời gian sống và làm việc tại Việt Nam là một trong những năm tháng tuyệt vời trong đời tôi. Tôi thực sự yêu thích cuộc sống ở đây, nhưng giống như tất cả các quốc gia khác, nơi này không hoàn hảo.
Sở hữu một chiếc xe máy
Khi tôi mới đến TP HCM, phản ứng của tôi có lẽ giống 90% khách nước ngoài lần đầu tới đây. Tôi nhìn đường phố và nói: “Một triệu năm nữa tôi cũng không bao giờ tự đi xe ở đây”.
Tuy nhiên, trong vòng một tháng, tôi đã thuê xe máy và ba tháng sau, tôi tự mua một chiếc. Tôi như được giải phóng khi tự do di chuyển quanh thành phố, có thể đi đến nơi mình muốn bất cứ khi nào. Tới nay, lái xe quanh thành phố vẫn là một trong những điều tôi yêu thích ở Việt Nam.
Keith cho rằng thành phố ngày càng tắc nghẽn và ô nhiễm nghiêm trọng. Ảnh: Keith Hancock. |
Lái xe trong thành phố an toàn hơn so với suy nghĩ của nhiều người. Người ta dễ lo lắng về thống kê những vụ tai nạn tại TP HCM, nhưng tôi không nghĩ có nơi nào trên thế giới không có tai nạn khi hàng triệu xe máy lưu thông trên đường. Tôi chưa bao giờ lái xe trong các thành phố lớn khác ở Đông Nam Á, nhưng tôi đã làm vậy mỗi ngày ở TP HCM.
Trong suốt ba năm ở đây, tôi chưa bao giờ bị người nào đó hét vào mặt mình. Tôi từng chứng kiến hai xe máy đâm nhau rồi mọi người đỡ nhau dậy, phủi bụi và mỉm cười. Ngoài ra, bạn có thể bấm còi mà không khiến ai khó chịu. Nếu bạn bấm còi ở phương Tây, gần như chắc chắn có người sẽ giơ ngón tay khiếm nhã về phía bạn.
Người dân trung thực
Trong tuần đầu tiên sống ở đây, tôi đi mua một ít bánh mì. Thay vì 30.000 đồng, tôi đã trả 300.000 đồng rồi rời cửa hàng. Người bán hàng rất bận rộn và mất tập trung, nhưng cô ấy đã đuổi theo để trả lại tiền thừa khi tôi đi cách xa tiệm bánh khoảng 100 mét.
Tôi được đối xử tôn trọng hơn nhiều so với khi sống ở quê nhà. Thật tuyệt khi nhìn thấy những khuôn mặt tươi cười cả ngày, thay vì những khuôn mặt nhăn nhó. Mọi người dừng xe cạnh tôi khi chờ đèn đỏ và trò chuyện.
Một phụ nữ bán trà đá trên đường phố TP HCM. Ảnh: Keith Hancock. |
Cà phê ngon
Tôi là người “ghiền” cà phê, nên hãy tưởng tượng niềm vui của tôi khi đến TP HCM. Thật đáng kinh ngạc khi văn hoá cà phê ăn sâu vào cuộc sống của người Việt Nam. Tôi dành phần lớn thời gian làm việc trong quán cà phê khi không tìm được văn phòng nào tốt hơn. TP HCM có rất nhiều nơi để uống cà phê. Từ hàng rong, quán nước đến nhà hàng đều bán thức uống này, vừa ngon vừa rẻ. Lưu ý, ghế ngồi tại những quán cà phê ở đây có thể nhỏ hơn nhiều nơi trên thế giới.
Cuộc sống về đêm sôi động
Đến từ một thành phố như Manchester, tôi phải chấp nhận một số hoạt động khó có thể diễn ra. Trong khi đó, khí hậu của TP HCM lý tưởng để ăn uống ngoài trời. Sự khác biệt giữa ngày và đêm rất lớn, với nhiều quán bar trên tầng thượng, quán cà phê hay bia hơi bình dân. Nhấm nháp những ly cocktail và ngồi trên tầng thượng ngắm hoàng hôn buông xuống là một trong những điều tôi yêu thích ở Việt Nam.
Mùa khô
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một trong những lý do lớn nhất khiến tôi rời khỏi Anh để chuyển đến TP HCM. Mùa khô ở đây kéo dài 5 tháng với những ngày nắng nóng đến mức trời không thể có một cơn mưa nào. Bất kỳ ai lên kế hoạch tổ chức sự kiện có thể chắc chắn thời tiết sẽ ủng hộ.
Đường Nguyễn Huệ là điểm đến yêu thích của du khách Anh. Ảnh: Keith Hancock. |
Cảnh đẹp
TP HCM chính là ngôi nhà của tôi, không hoàn hảo nhưng giống như một người bạn. Nơi này có những đại lộ rợp bóng cây. Chúng nên được giữ gìn, bởi nếu phát triển hạ tầng giao thông phục vụ xe hơi, thành phố sẽ mất đi những hàng cây xanh mát.
Tôi yêu phố Nguyễn Huệ ở trung tâm thành phố, điểm vui chơi thích hợp cho người dân. Tôi sống ở quận 2 và thường xuyên di chuyển tới các quận khác. Nhờ chiếc xe máy, tôi thông thuộc đường sá ở TP HCM hơn khi còn ở Bangkok, dù sống tại đó lâu hơn.
Chính thành phố này níu chân tôi ở lại, và là một trong những điều khiến tôi yêu Việt Nam.
Nguồn: Vnexpress.net