Người khách bí ẩn trong phòng 1046

0
13
Khách sạn President nằm tại trung tâm thành phố Kansas. Ảnh: Flickr.

Mỹ Trở lại căn phòng 1046 với nhiều hoài nghi, nhân viên khuân vác hành lý đã sững người khi nhìn thấy khách ngồi gục đầu trong góc phòng.

13h20 (giờ địa phương) ngày 2/1/1935, một vị khách bước vào khách sạn President ở trung tâm thành phố Kansas để thuê phòng. Anh ta không mang theo gì ngoài một chiếc lược cùng bàn chải đánh răng và yêu cầu phòng ở tầng cao. Tại quầy làm thủ tục, vị khách khai tên là Ronald T. Owen rồi phàn nàn với người khuân vác hành lý về giá thuê phòng đắt đỏ của khách sạn bên cạnh. Sau khi nhận khóa phòng 1046 trên tầng 10, khách rời đi.

Khách sạn President nằm tại trung tâm thành phố Kansas. Ảnh: Flickr.

Khách sạn President nằm tại trung tâm thành phố Kansas. Ảnh: Flickr.

Dù hành vi của người đàn ông khá kỳ lạ, các nhân viên khách sạn không để ý nhiều cho đến 6 ngày sau đó. Người đàn ông chết một cách bi thảm trong căn phòng của mình. Khi đó, mọi người mới bắt đầu nhớ lại sự kỳ lạ của Owen trong thời gian lưu trú. 

Theo lời kể của nữ phục vụ phòng Mary Soptic, trưa 3/1, cô gõ cửa phòng của Owen để vào dọn dẹp. Đó là lúc phần lớn khách thuê đều đã ra ngoài. Tuy nhiên cửa phòng Owen khóa từ bên trong.

Sau khi khách ra mở cửa, Soptic thấy căn phòng được kéo kín rèm, chỉ bật duy nhất cây đèn bàn nhỏ có ánh sáng mờ. Owen nói rằng anh đang đợi một người bạn đến thăm, nên nhờ Soptic khi dọn dẹp xong không khóa cửa. Sau đó, người đàn ông rời đi. 

Vị khách bí ẩn trong căn phòng 1046 đến nay đã trở thành một trong những chi tiết nổi tiếng nhất của khách sạn. Ảnh: Mental floss.

Vị khách bí ẩn trong căn phòng 1046 đến nay đã trở thành một trong những chi tiết nổi tiếng nhất của khách sạn. Ảnh: Mental floss.

4h sau, Soptic quay lại căn phòng 1046 để thay khăn mới. Cô thấy Owen đang nằm ngủ trên giường. Trên bàn cạnh giường có một tờ giấy ghi: Don, tôi sẽ quay lại sau 15 phút. Đợi nhé!

Ngày hôm sau, khoảng 10h30 sáng, Soptic quay lại dọn dẹp. Nhưng lần này cô thấy cửa được khóa từ bên ngoài. Mở cửa phòng, nữ nhân viên bất ngờ khi thấy vị khách đang ngồi trong bóng tối, trên chiếc ghế ở góc phòng. Một lúc sau, điện thoại reo, Owen nhấc máy và nói: Don, tôi không muốn ăn, tôi không đói. Chỉ đến khi rời đi, Soptic mới nghĩ đến cánh cửa bị khóa từ ngoài và tin rằng, có ai đó đã nhốt vị khách trong khách sạn của mình. 

Cuối ngày hôm đó, nữ phục vụ trở lại để mang khăn mới và nghe thấy hai giọng nói trong phòng. Họ yêu cầu cô rời đi và không cần thay khăn. Buổi tối, vị khách tên Jean Owen đã tới thuê phòng 1048. Sau này, cô khai với cảnh sát đêm đó căn phòng bên cạnh đã xảy ra một cuộc cãi vã ồn ào giữa một người đàn ông và nữ giới.

Sáng 5/1, nhân viên khuân vác hành lý nhận được cuộc từ bộ phận trực điện thoại của khách sạn. Điện thoại phòng 1046 gọi liên tục trong 10 phút mà không có ai nói gì nên yêu cầu anh lên kiểm tra. Đến nơi, cửa khóa bên trong và nhân viên yêu cầu khách cúp máy. Nhưng bên trong không có tiếng trả lời.

Chân dung người đàn ông bí ẩn Owen. Ảnh: Cool interesting stuff.

Chân dung người đàn ông bí ẩn Owen. Ảnh: Cool interesting Stuff.

Gần hai tiếng sau, điện thoại của phòng 1046 vẫn chưa có dấu hiệu được cúp. Do vậy, nhân viên khuân vác hành lý đành dùng chìa khóa để mở cửa vào. Tại đây, anh thấy Owen nằm khỏa thân và ngủ. Nhân viên khách sạn chủ động đến bên chiếc điện thoại bàn và cúp máy giúp khách. 

Một tiếng sau, trước sự ngạc nhiên của nhân viên, tổng đài lại gọi báo anh về sự cố lặp lại ở phòng 1046. Lần này, khi mở cửa, anh chứng kiến một cảnh tượng hãi hùng. Owen đang ngồi trong góc phòng, gục đầu trên tay và có nhiều vết thương trên người. Khăn trải giường, khăn tắm và các bức tường đều có vết máu. Cảnh sát được gọi đến và đưa Owen đến thẳng bệnh viện. Các bác sĩ cho biết Owen bị tra tấn dã man trước khi chết. Họ tin rằng các vết thương có từ trước lần ghé thăm đầu tiên của người khuân vác hành lý, có thể Owen đã gọi điện cầu cứu nhưng bất thành.

Cảnh sát điều tra căn phòng nạn nhân từng ở và phát hiện không có quần áo, hành lý, cũng như bất cứ thứ gì gợi đến việc Owen từng thuê căn phòng này. Thứ duy nhất cảnh sát tìm thấy là 4 dấu vân tay nhỏ trên giá đỡ điện thoại, nhưng đến nay vẫn chưa tìm ra chủ nhân. Họ cũng phát hiện nhân vật có tên Roland T.Owen không hề tồn tại trên khắp nước Mỹ và kêu gọi người dân cung cấp thông tin liên quan. 

Theo khách sạn từng bị phàn nàn về giá thuê đắt cạnh President Hotel, Owen từng thuê phòng của họ dưới cái tên Eugene K. Scott. Nhưng khi cảnh sát điều tra kỹ hơn, họ phát hiện đây cũng là tên giả.

Vài tháng tiếp theo, không ai đến xác nhận người thân. Do đó, họ khép lại vụ án, chôn cất thi thể. Khi làm tang lễ, cảnh sát nhận được một bó hoa và một khoản quyên góp cùng lá thư có nội dung: Mãi yêu – Louise.

Một năm sau, người phụ nữ tên Ogletree tuyên bố Owen/Scott là cậu con trai mất tích trong nhiều năm của mình. Bà khẳng định Owen tên thật là Artemis Ogletree. Tuy nhiên đến nay, lời giải về cái chết của vị khách kỳ lạ trong khách sạn President và kẻ sát nhân năm nào vẫn là một ẩn số. Ngày nay, 1046 là căn phòng nổi tiếng và được nhiều khách thuê biết đến nhất tại nơi này.

Anh Minh (Theo All thats interesting)

Nguồn: Vnexpress.net