“Tôi uống ly trà sữa lần đầu khi lên 9 tuổi, thứ đồ uống này đã đồng hành cùng tôi qua nhiều năm trong đời”, nhà báo Singapore viết.
Nhà báo Diane Leow thừa nhận rằng trà sữa không phải thức uống có lợi cho sức khỏe của cô, nhưng hương vị của nó khiến tâm trạng cô dễ chịu. Dưới đây là chia sẻ của Diane trên Channel News Asia.
Tôi sắp tròn như một hạt trân châu rồi. Tôi không thể nhớ chính xác mình bắt đầu nghiện trà sữa từ khi nào, nhưng vẫn cảm thấy niềm yêu thích chưa dứt khi một chuỗi những tiệm trà sữa mới mở tại Singapore trong vài ngày gần đây.
Từ trà sữa trân châu, nay chúng ta có trà trái cây, trân châu nhà làm, kem phô mai bồng bềnh như mây, kem trà sữa… và mới nhất là trà sữa trân châu đường đen. Ngay cả trân châu đen giờ cũng ít được ưa chuộng.
Trà sữa trân châu đường đen gây sốt trong năm 2018. Ảnh: pic luck. |
Tôi vẫn nhớ ly trà sữa đầu tiên trong đời, mua từ một ki-ốt tại Làng Hà Lan – khu phố mua sắm sầm uất của quận Queenstown, Singapore. Đó là một ly trà đào tuyết thêm trân châu. Khi ấy tôi mới lên 9 tuổi và rất tò mò về thức uống đang mốt có tên trà sữa (tiếng Anh là bubble tea – trà bong bóng). Tôi nghĩ rằng tên gọi này liên quan đến lớp bọt bông lên sau khi trà được lắc đều. Phải mất nhiều năm sau, tôi mới nhận ra tên gọi này chỉ những hạt trân châu đen (hoặc vàng) vẫn gây sốt đến giờ.
Mối tình trà sữa trân châu theo tôi qua nhiều năm trong đời. Từ một học sinh cấp 2, tôi luôn cố gắng dành dụm tiền tiêu vặt để mua những cốc trà sữa giá 1 SGD (khoảng 17.000 đồng) tại ga tàu MRT. Đôi khi, một người bạn hào phóng sẽ mời tôi một cốc – thêm thạch cầu vồng mới đủ vị.
Đồ uống tủ của tôi thuở đó chỉ là trà đen hương đào kèm thạch cầu vồng. Đó là kỷ nguyên mà bạn sẽ nhận được cái nhíu mày từ người bán hàng nếu yêu cầu bớt đá, thậm chí không ai nghĩ tới việc giảm đường.
Khi tôi rời Singapore để đi du học tại Melbourne (Australia), trà sữa trân châu tiếp tục trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc đời. Tôi sẵn sàng đi bộ xa hơn 20 phút để thỏa mãn cơn khát, nhưng chi tới 5 SGD (hơn 85.000 đồng) cho một cốc nước đồng nghĩa tôi không thể uống nó thường xuyên.
Trà sữa là thứ để dành cho những dịp đặc biệt – lấy may trước kỳ thi hay ăn mừng kết quả sau đó, hoặc có lẽ tôi chỉ uống vào một ngày bỗng dưng cảm thấy rủng rỉnh (trong đời ai cũng có những ngày này).
Sau đó, có hai thương hiệu mới ra đời khuấy đảo ngành công nghiệp trà sữa. Lần đầu tiên chúng tôi có thể tự điều chỉnh đồ uống theo ý mình: bao nhiêu đá hay đường; lá trà vị gì, hay thêm thạch, trân châu thế nào. Bạn bè của tôi sẵn sàng chờ đợi trong những hàng người dài để mua thử một cốc.
Tới năm ngoái, tình yêu trà sữa của tôi lại dâng lên lần nữa khi trà trái cây xuất hiện. Những lát cam, táo, dưa hấu và nhiều thành phần khác đánh lừa tôi thành công rằng trà trái cây thực sự tốt cho sức khỏe. Tới giờ, khi lên cơn thèm tôi vẫn thường xuyên tra cứu menu trà trái cây của các thương hiệu hot ở Singapore.
Diane Leow uống thử trà sữa kem phô mai khi thức uống này mới trình làng. Ảnh: Channel News Asia. |
Tôi không thực sự yêu thích thương hiệu nào, điều đó tùy thuộc tôi thèm uống loại trà gì vào một ngày nào đó. Tôi vẫn thường tự hỏi vì sao mình yêu trà sữa đến vậy (nó chỉ xếp sau cà phê – thứ đồ uống thiết yếu để vượt qua một ngày làm việc dài).
Có lẽ, trà sữa là thứ không thay đổi trong phần lớn cuộc đời tôi. Thức uống này biến đổi theo khẩu vị và sở thích của tôi, từ những ly trà ngọt thé cổ thời tuổi teen (thứ đến giờ tôi vẫn thèm hết lần này đến lần khác) cho đến những loại pha chế phức tạp hơn. Không có cảm giác nào giống như khi cầm một ly trà sữa với ống hút cỡ đại, thưởng thức hương vị của những hạt trân châu dai dai và nhiều topping khác.
Nguồn: Vnexpress.net