HDV ‘nổi da gà’ trước cảnh đẹp Mã Pì Lèng

0
13
Hữu Luật hiện là HDV chuyên đi tour nội địa tại công ty Vietravel.

Dù đưa nhiều đoàn khách đến đèo Mã Pì Lèng, hướng dẫn viên Luật vẫn có cảm xúc như lần đầu ghé thăm nơi này.

Nguyễn Hữu Luật (29 tuổi) bắt đầu làm nghề hướng dẫn viên (HDV) cách đây hơn 5 năm. Từng có dịp đặt chân đến các tỉnh Tây Bắc, anh đặc biệt ấn tượng với Mã Pì Lèng, Hà Giang trong những lần đưa khách đến thăm.

Hữu Luật hiện là HDV chuyên đi tour nội địa tại công ty Vietravel.

Hữu Luật hiện là HDV chuyên đi tour nội địa tại công ty Vietravel.

Tôi ghé thăm đèo Mã Pì Lèng lần đầu tiên vào năm 2014 và đến giờ vẫn không thể nào quên được cảm giác bước ra chiếc xe bus ngày hôm đó. Những dãy núi chập chùng ở đằng xa hiện ra rõ rệt trước tầm mắt, trên đầu là những vạt mây lơ lửng dưới ánh nắng dịu nhẹ. Bên dưới là dòng nước xanh rì của dòng Nho Quế. Màu của trời, cây cối và dòng nước hoà quyện, tạo nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp khiến tôi nổi da gà. Những lần sau ghé thăm, cảm xúc với tôi vẫn vẹn nguyên.

Ngay khoảnh khắc đứng ở đó, trên con đường Hạnh Phúc, tôi đã thầm mong khung cảnh này vẫn sẽ còn được giữ gìn đến nhiều năm về sau nữa. Để không chỉ khi tôi quay lại mà bất kỳ du khách nào có cơ hội đến đây đều có thể cảm nhận được vẻ đẹp của thiên nhiên, đất nước Việt Nam.

Trở lại đèo lần hai vào năm 2017, tôi khi đó là hướng dẫn viên của một đoàn khách từ TP HCM và miền Tây. Với họ, khung cảnh hùng vĩ của núi rừng được xem là “xa xỉ”. Sáng hôm đó, từ trung tâm thành phố Hà Giang, chúng tôi bắt đầu hành trình đến Mã Pì Lèng lúc 6h sáng.

Đoạn đường dài hơn 140 km đưa đoàn đi qua nhiều cánh rừng xanh ngắt, ngoài ô cửa sổ là núi đồi nối tiếp nhau. Nhiều khách say sưa ngắm cảnh, quên cơn ù tai hay chóng mặt khi đi trên con đường Hạnh Phúc ngoằn ngoèo, dốc lên dốc xuống. Họ say ngắm đến nỗi, khi xe vừa dừng tại trạm nghỉ ven đường, tất cả lao ra để có thể nhìn gần hơn khung cảnh trước mặt. Các trạm dừng chân để khách nghỉ ngơi, đi vệ sinh vào thời điểm đó rất ít. Do đó, tổ phục vụ phải nhờ nhà người dân ven đường cho khách đi vệ sinh vì trước đó họ đã quên.

11h30, cả đoàn check-in tại Mã Pì Lèng. Một nữ du khách lớn tuổi khi đứng trước khoảng không mênh mông đã thốt lên: “Sao Việt Nam mình đẹp như vậy”.

Năm ngoái, một nữ du khách Cần Thơ đã suýt đánh rơi điện thoại xuống vực do mải chụp ảnh ở đây. Điều đó khiến tim tôi như muốn rớt ra ngoài. Điểm chung của đoàn khách này là hễ thấy cảnh đẹp là lao ra ngắm, chụp ảnh mà quên hết mọi thứ. May mắn, nữ du khách vẫn an toàn.

Thậm chí, có đoàn khách còn mê khung cảnh núi rừng Tây Bắc mà quên đi chuyện xe đang gặp sự cố. Vài người cứ nghĩ xe dừng lại để họ thăm thú cảnh đẹp. Sự cố xảy ra ngoài ý muốn nhưng không quá xấu, tài xế chỉ xử lý trong 10 phút thì chúng tôi lại lên đường.

Năm 2017, trên đèo chưa xuất hiện điểm dừng mang tên Panorama nhưng chúng tôi vẫn có nơi để ngắm nhìn Mã Pì Lèng. Tôi cho rằng, du khách trong lẫn ngoài nước đến Tây Bắc chủ yếu để được hoà mình vào thiên nhiên, tận mắt chiêm ngưỡng khung cảnh mà nơi họ sống không có.

Do đó, tôi có chút xót xa khi một khối bê-tông 6 tầng xuất hiện ngay trên đèo. Bởi chính những điều bình dị, mộc mạc ở vùng cao mới là điều tạo nên sức hút với mỗi du khách, giống như vẻ đẹp hoang sơ của nó. Chúng ta cần có trách nhiệm để giữ gìn các thắng cảnh thiên nhiên. Vì vậy, mỗi lần đi tour, tôi đều nhắn nhủ với khách của mình rằng, dù một chai nước suối hay túi ni-lông, xin vui lòng không để lại mà hãy mang lên xe.

Phong Vinh ghi

Nguồn: Vnexpress.net