Quán Famosa nằm nơi góc phố Jalan Hang Jebat giao với Jalan Hang Kasturi – Ảnh: Thủy OCG |
Tôi thức dậy trong căn phòng hẹp của một ngôi nhà nằm cuối phố đi bộ Jonker Street, con phố nổi tiếng của đô thị cổ ven sông Melaka, Malaysia. Trong đầu tôi nghĩ ngay đến món cơm gà viên Famosa đã đọc ở đâu đó rằng đó là một trong những thú vui ẩm thực “nên thử” khi đến thăm thị trấn hồng xinh đẹp này.
Phong cảnh bờ tây sông Melaka đã cuốn hút tôi suốt cả buổi chiều và đêm qua khiến đôi chân mỏi nhừ vì đi bộ. Chúng tôi xuống phố. Có vẻ như vẫn còn quá sớm. Những căn nhà đóng cửa im ỉm, phố dài vắng bước chân người.
Đám hoa cỏ bên mái hiên nhà vẫn còn ướt đầm sương đêm. Đi sâu vào những phố nhỏ mới gặp vài người già cả đang lặng lẽ quét nhà, dọn cửa. Một vài cửa hiệu bán đồ ăn sáng cho dân địa phương lác đác khách, nồi nước dùng bốc hơi nghi ngút và ấm áp.
Kiến trúc cổ xưa và như vẫn còn vương dấu ấn của một thời phồn hoa rực rỡ, vừa lặng lẽ ẩn mình lại vừa kiêu hãnh cao sang.
Tôi nhớ tên quán ăn Chicken rice ball – cơm gà viên Famosa, được ghi nhận như là một món ăn tiêu biểu của Melaka. Một vòng lang thang chiều qua tôi đã nhìn thấy quán ăn có tên Famosa nổi bật trên phố, rất đông khách, thậm chí một số người phải xếp hàng để đợi bàn.
Có lẽ buổi sáng khi khách du lịch bên bờ đông sông Melaka chưa tới, tôi sẽ có một cơ hội để thưởng thức bữa sáng mà không phải nhấp nhổm đợi chờ.
Nghĩ vậy, tôi rảo bước về phía phố chính Jalan Hang Jebat giao với phố Jalan Hang Kasturi, dễ dàng nhìn thấy ngôi nhà sơn đỏ hai mặt tiền ở góc phố đầy dấu ấn Trung Hoa bởi họa tiết và sắc màu.
Đúng là buổi sáng vắng khách, chỉ lác đác vài người. Chúng tôi dễ dàng chọn một bàn ngay sát quầy để quan sát cách người khác gọi đồ trước khi chọn món cho chính mình.
Bên trong nhà hàng được sơn chủ đạo hai màu vàng đỏ, trên tường có treo vài bức tranh, ảnh gợi nhớ về một Melaka xưa cũ. Xung quanh là những chiếc bàn tròn, vây quanh là ghế tròn mặt đá.
Hẳn vào những buổi chiều đông khách như buổi chiều qua, khách sẽ phải vừa ăn vừa chia sẻ không gian chật hẹp và có phần nóng nực do tác động của cách bài trí mang lại.
Thực đơn của nhà hàng có khá nhiều món ăn Trung Hoa nhưng chủ đạo là cơm gà viên ăn kèm với thịt gà, thịt vịt luộc/quay và thịt lợn quay.
Món cơm gà viên nổi tiếng của Melaka – Ảnh: Thủy OCG |
Giống như ở Việt Nam, gà vịt làm chín (luộc hay quay) được treo cổ lủng lẳng trong tủ kính, da bóng mượt, hoặc vàng ruộm hay giòn tan, nhìn cũng thấy khá thèm thuồng.
Cơm nấu ướt, làm mịn và viên tròn xinh xinh, bản thân cơm khi nấu đã được chế biến chứ không nấu “chay” như bình thường. Do được nấu với nước luộc gà nên có phần hơi mỡ, ăn dễ ngấy, thông thường ăn độ trên dưới năm viên cơm là vừa.
Tôi chọn một đĩa cơm gà viên ăn với đùi gà quay cho bữa sáng. Gà được chiên mềm, da nâu giòn, gia vị đậm đà, dọn ăn cùng với năm quả bóng cơm xinh xắn, một chén xì dầu dầm ớt xanh.
Thoạt nhìn mấy viên cơm tưởng ít, nhưng cuối cùng lại là một bữa sáng khá no nê và nhiều năng lượng, đảm bảo tôi sẽ có dư sức lực để khám phá bờ đông, bờ tây Melaka trong ngày.
Sáng hôm sau, tôi quyết định dậy thật sớm để có thêm nhiều thời gian lang thang trên những con phố ngang dọc bên bờ tây sông Melaka.
Tôi thấy thích thú khi được một mình lướt qua con phố vắng bóng người, mùi sương đêm, mùi tường nhà ẩm ướt, mùi lá cây ủ mục, những tiếng mở cửa lách cách sớm mai, mùi hương trầm đốt sớm trong những ngôi đền, chùa trăm năm tuổi.
Ngang qua một cửa hàng ăn có tập trung khá đông người bản địa nằm đối diện nhà thờ Hồi giáo Kampung Kling, tôi tò mò đứng lại ngó nghiêng. Chủ quán, một người đàn ông tóc đã bạc, đang đứng trên hiên trò chuyện với thực khách cất lời mời tôi bằng tiếng Hoa xủng xẻng với một nụ cười hồn hậu.
Chính nụ cười ấy đã mang lại cho tôi một sự tự tin đáng kể ở khu phố du lịch nổi tiếng Jalan Tukang.
Như thông lệ, tôi thường chọn bàn và ngồi quan sát các thực khách xung quanh chọn món để tìm ra món ăn thích hợp với mình. Lúc này tôi mới nhận ra các đĩa ăn nho nhỏ xinh xinh, mỗi đĩa có độ 1-2 hoặc 3 miếng thức ăn với số lượng các món ăn cứ phải gọi là bày la liệt trên mặt bàn.
Thì ra tôi đã vào một quán ăn dim sum của người Hoa, vốn dĩ đã trở thành một trong những món ẩm thực đặc trưng hàng đầu mang đậm dấu ấn Trung Hoa trên thế giới.
Dim sum ở Melaka – Ảnh: Thủy OCG |
Dim sum là tên gọi chung cho các món ăn được chế biến với một lớp vỏ bột mỏng bên ngoài, bên trong là đa dạng các loại nhân làm từ thịt, cá, rau, củ, thủy – hải sản, gia vị mặn ngọt được chiên hoặc hấp cho chín, hình thức vô cùng cầu kỳ và hấp dẫn.
Chủ quán mang đến một khay đồ và tôi bắt đầu chọn cho mình những đĩa đồ ăn ưa thích, vừa chọn vừa hỏi nguyên liệu của món ăn là gì. Tôi chọn chủ yếu đồ hấp, có đủ các loại nhân rau củ, thịt cá, hải sản, mỗi thứ một đĩa để làm sao mình có thể thưởng thức được nhiều loại món nhất có thể.
Chúng tôi nhẩn nha thưởng thức bữa sáng trong một cửa hàng cũ kỹ và nhiều đồ đạc. Có lúc tôi chạy ra hẳn bếp dòm xem những chiếc thố tre chồng lên nhau đặt trên bếp lò để luôn hấp đồ ăn cho nóng trước khi mang đến cho khách và xin phép chủ quán được chụp vài bức ảnh.
Một cô gái luôn trông chừng khu bếp vui vẻ mở nắp chiếc thố hấp màn thầu, món bánh vô cùng ngon, có lẽ là món màn thầu ngon nhất tôi từng được ăn, ngon hơn cả món màn thầu ở Thổ gia trang, Trương Gia Giới, Hồ Nam, Trung Quốc năm nào.
Tôi ngồi trong nhà, trên bàn những đĩa dim sum vẫn đang bốc khói. Ngoài hàng hiên, chiếc bàn nước với dăm vị khách địa phương đã ăn xong bữa sáng của mình đang ngồi tụ tập bên ấm trà, người mở tờ báo trên tay, người chuyện phiếm với ông khách bên cạnh hay bác chủ quán.
Khung cảnh giản dị và bình yên như cuộc sống ngày nào cũng thế. Và hôm đó, có một Melaka bình dị không thuộc về du khách đã ở lại trong trái tim tôi…
Nguồn: Dulich.tuoitre.vn