Người đàn ông lạ mặt bám theo, chạm vào tay Lauren và nói bằng thứ tiếng Anh bồi rằng “em đẹp quá”, nhưng anh ta không dừng lại ở đó.
Lauren Melnick, đến từ Johannesburg, Nam Phi, từng đặt chân đến hơn 20 quốc gia. Hồi tháng 6/2017, cô đặt chân đến Armenia rồi Georgia. Dưới đây là câu chuyện cô chia sẻ trên blog The Wanderlust Movement về khoảng tối trên đường phượt.
Tôi đang ngồi ở ga tàu Batumi, Georgia, vội vã viết vài dòng trước khi lên đường. Tôi đã phải đổi chỗ tới ba lần trong một tiếng ở đây. Tại sao? Một người đàn ông ngồi cách tôi hai ghế cứ nhìn chằm chằm cho tới khi tôi cảm thấy không thoải mái, và phải tránh đi. Vẫn bắt gặp ánh mắt ấy, tôi lần nữa phải bỏ ra ngoài nhà ga, ngồi cạnh những phụ nữ khác.
Dáng người dong dỏng, mắt xanh thẳm, tóc nhuộm màu xanh ngọc, khiến tôi gây chú ý khi ra nước ngoài. Trước đây, nếu có gã nào dán mắt vào người thì tôi cũng chẳng bận tâm vì đã quen với điều đó. Thế nhưng giờ đây tôi thậm chí không thể đi xa quá 2 km từ nhà ga ở Batumi. Bởi một trong những ngày tồi tệ nhất đời tôi đã xảy ra ở Yerevan, Armenia vài hôm trước.
Lauren đi bộ trên đoạn đường ray qua nhà ga Batumi. Ảnh: IG. |
Bị dồn vào ngõ cụt
Hôm ấy, tôi trông không khác gì một kẻ bụi đời – tóc tai bờm xờm, mặt không son phấn, áo quần nhếch nhác. Bỗng một gã đàn ông chạy tới gần, hỏi xem tôi đang đi đâu và anh ta muốn giúp đỡ. Tôi từ chối và đi xuống một con phố để thoát khỏi anh ta. Thật xui xẻo, anh ta không chú ý tới điều đó mà tiếp tục đi theo, chạm vào tay tôi và nói bằng thứ tiếng Anh bồi rằng: “Em đẹp quá”.
Hành động này khiến tôi “xù lông nhím”, tìm cách chống trả bằng túi xách. May thay, đường không thưa người, có một phòng gym và vài tòa nhà khác. Nghĩ lại, tôi ước mình đã đi vào phòng gym nhưng tôi cứ thế đi thẳng, muộn màng nhận ra mình đang đi vào đường cụt. Theo phản xạ, tôi bước lên vài bậc thang dẫn đến một trần bê-tông của một bãi đỗ xe.
Đó cũng là lúc mọi chuyện bắt đầu diễn ra theo chiều hướng xấu. Đâm lao phải theo lao, tôi cứ cắm đầu đi, cho tới khi thấy mình bơ vơ giữa chốn không người – tạo cơ hội cho kẻ lạ mặt. Khi hắn chạm vào cánh tay tôi lần nữa, tôi liền gạt ra để chạy đi rồi nhảy xuống một cầu thang khác. Hắn bám theo và hét lên khi thấy tôi bỏ vào phòng gym gần đó.
Nữ phượt thủ ghé thăm Cape Town, Nam Phi. Ảnh: IG. |
Thêm một kẻ bám đuôi
Ngày hôm sau, tôi bắt xe buýt tới tu viện Khor Virap, Armenia. Khi tôi đang đi bộ từ đường lớn vào bãi đỗ xe, một người đánh ôtô theo sau và ngỏ ý cho quá giang. Lại một lần nữa tôi từ chối và tiếp tục rảo bước. Chiếc xe cứ theo sau cho tới đoạn quay đầu, anh ta tăng tốc.
Trên đường quay lại bến xe, tôi lại bắt gặp chiếc xe ấy. Lần này anh ta mời mọc tôi lên xe với chút trái cây. Sau nhiều lần bị từ chối, người đàn ông lái lên đầu phố và dừng lại. Khi tôi đến bến xe, anh ta lại lái tới và chỉ từ bỏ khi tôi băng qua con đường đông đúc.
Những nụ hôn gió
Trên tàu từ Yerevan tới Batumi, mọi chuyện không khá hơn. Một đám thanh niên ngủ trên giường tầng kế bên toilet khiến tôi sợ hãi đến mức phải nhịn tiểu trong hàng giờ. Khi không chịu được mới vào toilet, tôi bước ra giữa những tiếng à ơi và hôn gió từ họ.
Chuyện không đáng kể nhưng mọi thứ xảy đến trước đó khiến tôi bất an. Vào bất cứ khoảng không gian chật hẹp nào, tôi cũng sợ phải bước ra mà gặp một tên biến thái nào đó.
Lauren ghé thăm Hội An đầu tháng 4 trong hành trình khám phá Việt Nam. Ảnh: IG. |
Đàn ông trên thế giới này bị làm sao vậy?
Dòng suy nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu tôi khi đối mặt với những chuyện này là: Tại sao là tôi? Tôi đã làm gì mà lại thu hút những sự chú ý tiêu cực đến vậy? Có phải đơn giản vì tôi là một phụ nữ nước ngoài với mái tóc xanh và đang mời gọi?
Vấn đề duy nhất của lối tư duy này là việc tôi tự đổ lỗi cho bản thân, thay vì những người phải chịu trách nhiệm. Phụ nữ và con gái không bị quấy rối tình dục vì vẻ ngoài hay trang phục của họ. Điều đó xảy ra bởi 50% dân số trên thế giới không hề tôn trọng họ.
Nếu ai đó nghĩ rằng: “Lauren, sao cô không đầu tư một khóa học tự vệ hay mua bình xịt hơi cay đi?”, đó cũng không phải giải pháp. Thật bất công nếu tôi phải đảm bảo bản thân được phòng vệ trước những người không tôn trọng mình. Không ai khuyên nhủ đàn ông tham gia những khóa học như “Làm thế nào để không trở thành kẻ biến thái” hay “Hiểu về sự đồng thuận”, khi họ có những hành động “khủng bố” phụ nữ.
Những sự cố như vậy sẽ không ngăn tôi phượt, đặc biệt là độc hành. Những gì tôi kể ra đây không nhằm ngăn ai đó đến Armenia, mà để mở ra một cuộc đối thoại. Quấy rối tình dục là điều hiếm khi được các nữ phượt thủ độc hành nói đến. Những trải nghiệm ấy nên được chia sẻ để nâng cao nhận thức, để hai giới thảo luận chứ không nhằm khiến ai sợ hãi về miền đất nào.
Ác mộng bị đàn ông đeo bám của nữ phượt thủ độc hành
Lauren khám phá Limpopo, Nam Phi. Video: The Wanderlust Movement.
Nguồn: Vnexpress.net