Nếu bạn trông chờ những gì xa hoa tráng lệ hào nhoáng hoành tráng, sẽ không thấy ở Bhutan. Quốc gia hạnh phúc nhất thế giới này chinh phục du khách bởi những điều giản dị nhất, từ nhịp sống thường ngày đến phong cảnh chung quanh.
Đẹp như hoa đào Bhutan
Mùa này Bhutan đang là mùa xuân. Nhờ thế tôi mới có dịp ngắm hoa đào để thấy rằng anh đào xứ này đẹp đẽ không kém xứ Phù Tang. Những cây hoa đào ở Bhutan cho tôi cảm giác đó là nhan sắc của những đóa hoa đồng nội so với vẻ đẹp thị thành của hoa đào xứ Phù Tang. Chúng mọc bên triền sông, dưới thung lũng, trong thị trấn, bên ngôi đền cổ hay cung điện xưa, không tập trung dày đặc mà rải rác tự nhiên như một phần không thể tách rời của khung cảnh xứ này.
Tôi ngắm bầy la đủng đỉnh đi ngang dưới tán hoa, bên cạnh là con chó nhà ai nằm sưởi nắng.
Tôi nhìn những người tu hành lặng lẽ đi qua cây đào về tu viện cổ phía xa xa. Gần đó là dáng một phụ nữ vừa phơi xong quần áo, dừng tay ngắm cành hoa nở, mỉm cười rất nhẹ khi thấy khách đang xì xồ cùng lũ trẻ. Tôi thấy lũ học trò đi xúng xính trong các bộ trang phục truyền thống gho, rika nghịch đùa chạy quanh những gốc cây đầy hoa. Mấy cô học trò nhỏ leo cây thoăn thoắt chỉ để hái hoa cho nhau. Chúng cài lên tóc rồi tung những cánh hoa nhỏ hồng nhạt lên cho rơi lả tả dưới gốc và cùng cười khanh khách.
Sống trong nguyện cầu
Bhutan là quốc gia Phật giáo, với Phật giáo Kim cương thừa được bảo tồn gần như nguyên vẹn. Ấn tượng mạnh trong tôi là người Bhutan rất hay cầu nguyện và làm điều này nhiều lần trong ngày. Ngoài các ngôi đền, có rất nhiều chỗ cầu nguyện được dựng lên ở các khu dân cư, từ thủ đô Thimpu đến các vùng hẻo lánh.
Từ sớm tinh mơ trời chưa tỏ mặt, đứng từ cửa sổ khách sạn nhìn ra nhà cầu nguyện trước mặt đã thấy nhiều người lần tràng hạt đi lại. Những vòng quay của kinh luân kêu kẽo kẹt theo từng vòng tay xoay. Chiều về, khi đã tan sở, các ngôi đền lại đông người đến cầu nguyện trước khi về nhà. Đêm khuya lang thang ngoài phố, tôi lại gặp những người cầu nguyện cả một buổi.
Tôi hay bắt gặp đâu đó trên đường đi hay sau một cánh cổng gỗ của ngôi đền bất kỳ một cụ bà, một cụ ông hay một thanh thiếu niên Bhutan nào đó đang cầu nguyện. Nhiều người già dành phần lớn thời gian trong ngày để đi lại quanh các ngôi đền hoặc ngồi hàng giờ bên những chiếc kinh luân lớn chỉ để cầu nguyện hoặc chìm đắm trong những dòng suy nghĩ của riêng mình.
Ngay cả cô hướng dẫn viên của tôi, không biết đã bao nhiêu lần đưa khách đến những điểm du lịch nổi tiếng của nước mình, nhưng vẫn luôn dành thời gian cầu nguyện mỗi khi đến những nơi này.
Xúc động nhất đối với tôi, là những đứa trẻ học trò đi thành từng đôi, từng nhóm, kéo tay nhau leo dốc đi học sáng hay chiều tan lớp lũ lượt về, chúng đều ghé qua một nhà nguyện, ngôi đền nào đó trên đường đi. Ngoài đường nghịch ngợm ríu rít là thế nhưng vào đến đền, chúng đều chắp tay, nhắm mắt đầy thành kính cầu nguyện một lúc lâu rồi mới về nhà.
Nhiều lần tôi ngồi ngắm cảnh ấy rồi tự hỏi, những đứa trẻ từ nhỏ đã quen và sống trong môi trường luôn tìm kiếm sự bình yên cho tâm thiện như thế, có lẽ chẳng phải bận tâm về tương lai chúng có trở thành kẻ tử tế hay không, nhỉ!
Một trải nghiệm cho hạnh phúc
Bhutan không phải là điểm đến thời thượng phổ thông mà chỉ dành cho những người thực sự yêu thích nó. Vương quốc này mới mở cửa với thế giới bên ngoài chừng 10 năm.
Thực sự Bhutan cũng không có chủ trương mở rộng cửa hoàn toàn cho du lịch nếu không muốn nói là khá hạn chế, dù hiện tại đã “thoáng” hơn. (Có thời gian, Bhutan chỉ cấp hộ chiếu cho khoảng 5.000 người/năm, hạn chế nhập cảnh với một số quốc gia). Bhutan nói không với các loại hình du lịch bụi, ba lô. Chi phí đi Bhutan khá đắt đỏ và bạn phải mua tour của một công ty du lịch có đối tác ở Bhutan hoặc công ty du lịch của nước này.
Khi bạn đã có xác nhận mua tour, Bhutan mới xét cấp hộ chiếu.
Nhưng Bhutan cũng có quá nhiều điều thú vị ở vương quốc hiền hòa mà tôi không thể gói gọn trong một bài viết. Chỉ xin kết thúc bằng câu chuyện vãn trong một lần đứng chờ thông đường khi đến dự lễ hội ở Phunnakha. Bhutan cực kỳ hiếm khi kẹt xe, và chờ thông đường thực ra là các xe đang nằm chờ bên này barrie cách thị trấn cả mấy chục cây số, đợi cảnh sát điều tiết giao thông vì hôm ấy, thị trấn – cố đô đang có lễ hội. Họ e rằng cái làng nhỏ với con đường nhỏ chạy qua không chịu nổi áp lực xe cộ của du khách đổ về cùng một lúc nên điều tiết xe để tránh kẹt xe từ cách đó cả mấy chục cây số.
Ngồi vệ đường ngắm đoàn xe dừng với bao nhiêu là người nhưng chẳng thấy sự ồn ào và sốt ruột nào cả, tôi trò chuyện với một người dân xứ này và cắc cớ hỏi điều gì làm anh tự hào về đất nước mình. Công dân vương quốc này tình thật mà rằng: Nước tôi diện tích rừng, cây xanh bao phủ đến 70%, không thuốc lá, không trộm cắp, mại dâm và một chính phủ tốt, luôn lo lắng cho người dân. Bạn còn mong gì hơn?
Đi Bhutan, một lần nữa là cách để tôi xác nhận lại chính mình những gì được gọi là hạnh phúc.
Những lưu ý khi đi Bhutan
1. Thời điểm 3. Điện thoại, sim card và internet 5. Chuyến bay, chi phí – Paro là sân bay quốc tế duy nhất ở Bhutan, cách thủ đô Thimphu 65 km và mất chừng 1 tiếng đồng hồ để di chuyển giữa 2 nơi. |
Tin liên quan
- Trương Gia Giới với cảnh thần tiên ngất ngây
- Cổ trấn mùa này rất đẹp
- Vùng đất may mắn Palenque
Nguồn: Thanhnien.vn