Lạc lối giữa thảm vàng nước Nga

0
60
Nước Nga, những đoạn đường để thương nhớ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Trước khi đông tới, nước Nga có một mùa thu thật đẹp, thật mộng mị. Thảm vàng nước Nga như nàng thơ yêu kiều lạc lối vào trong thơ văn, hội họa rồi lấp lánh trong ánh mắt của kẻ say tình. Khi mùa thu đang những ngày cuối chuyển sang đông, chút lá nắng thu vàng rực rỡ của nước Nga trở nên ám ảnh và lay lắt tâm hồn.

 

 Nước Nga, những đoạn đường để thương nhớ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Nước Nga, những đoạn đường để thương nhớ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Nhiều người Việt mình, thời cha mẹ chúng ta ấy, bước trên những quảng trường nước Nga như một lẽ sống. Nước Nga là giấc mộng của tuổi trẻ, là con đường sáng lạn và vinh quang. Có một thế hệ người Việt đã sống ở Nga như quê hương rồi sinh con đẻ cái. Nước Nga, hay Liên xô cũ xuất hiện trong những vật dụng ngày thường, những câu chuyện học tập và cuộc sống, những mùa đông lạnh in dấu cả giấc mơ giữa mùa hạ quê nhà. Và nước Nga hiện hữu một mùa thu vàng thật vàng như huyền thoại trong bức tranh nổi tiếng.

 

 Mùa thu của biết bao thế hệ người Việt trẻ và đam mê. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Mùa thu của biết bao thế hệ người Việt trẻ và đam mê. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Vì lẽ đó, trong tâm thức người Việt Nam, mùa thu nước Nga là mùa thu đẹp đẽ nhất, sáng ngời nhất. Đó là mùa thu của hương vị tình yêu lãng mạn, sự thi vị mẩn mê trong cái sắc vàng ươm lóng lánh. Trong khung cảnh rực rỡ lòng người, lá theo lá chao nghiêng xào xạc phủ kín cả con đường cong cong bé nhỏ, những cánh rừng buông lá, những con đường lấp lánh nắng dịu êm. Sắc màu nước Nga như bước ra từ thi họa, người ta chợt muốn mình có thể trở thành thi sĩ mà thốt nên vài câu thơ có hồn.

 

 Mùa thu phủ nắng trên những con đường. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Mùa thu phủ nắng trên những con đường. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Theo quy luật tự nhiên, bốn mùa sinh tử của đời người. Mùa thu giống như đoạn đường ta đang đi tới nửa bên kia. Có nhiều người cho rằng mùa thu mang cảm giác buồn thương tiếc nuối một thời trẻ đã qua, như lá đã lìa cảnh. Nhưng ngẫm lại, cuộc đời con người chẳng phải đẹp đẽ nhất vào “mùa thu” sao. Đó là khi con người ta đạt đến độ chín, sự từng trải, sự trầm lắng sau bao nhiêu năm bôn ba với đời khiến chúng ta điểm tĩnh, biết trân trọng cuộc đời và những thứ an yên. Khi đó, niềm vui của cuộc đời không phải là những cuộc tiệc tùng, những chuyến đi dài thật dài và xa xôi, bình yên nhất là gia đình, là những đứa trẻ xinh xắn. Mùa thu nước Nga chính là cảm giác gia đình ấy.

 

 Mùa thu khi con người ở độ chín. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Mùa thu khi con người ở độ chín. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

 Biết ngẫm đời và chiêm nghiệm hơn. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Biết ngẫm đời và chiêm nghiệm hơn. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Người đời ngưỡng mộ và mê đắm mùa thu của Levitan. Tôi cũng dành cho vị danh họa kỳ tài ấy một niềm kính trọng. Nhưng thực sự, cảm giác mùa thu ấy quá hoàn hảo. Tôi thích mùa thu trong nhịp sống bình thường ngày hôm nay. Trong khung cảnh mùa thu ấy, có những con người cao sang quý phái, có những con người đang vội vã kiếm ăn, có cậu học trò chẳng kịp bỏ gì vào bụng đã vội vàng đến lớp… Mùa thu ấy có thể không hoàn mỹ nhưng nó là mùa thu thực sự, mùa thu mang cảnh sắc và linh hồn. Mùa thu san sẻ niềm vui lẫn nỗi ưu tư của con người.

 

 

Mùa thu nước Nga đẹp vì có hồn. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Mùa thu nước Nga đẹp vì có hồn. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Mỗi cảm xúc ta gom góp về là một niềm vui. Những đứa trẻ lớn lên trong nôi cùng ba mẹ đi dạo qua thảm vàng của lá; những cặp tình nhân dựa vai nhau dưới tán bạch dương; những cặp đôi da đã nhăn nheo tay run run còn chẳng buồn phủi đi chiếc lá vàng rơi trên áo… Họ đã, đang là một phần của mùa thu nước Nga, một phần trong trí nhớ của những người lữ khách như tôi, như bạn.

 

 Thu của một phần trí nhớ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Thu của một phần trí nhớ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Hồi tôi còn bé xíu xiu, bé đến mỗi chẳng nhớ đã khóc nhè mất bao lâu vì ngủ quên không được đi vườn Bách Thảo, tôi từng nghe một chuyện tình nảy nở nơi nước Nga xa xôi. Khi ấy, tôi vẫn chưa biết tình yêu là gì, nhớ nhung là gì? Ấn tượng nhiều nhất là cặp đôi tôi thần tượng năm nao đã lên ông, lên bà, cứ một vài năm hai người lại quay về nước Nga ôn lại kỉ niệm. Tôi ước, mình cũng có một mùa thu đi cùng năm tháng như thế.

 

 Ai nguyện cùng tôi đi qua mùa thu tuổi trẻ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Ai nguyện cùng tôi đi qua mùa thu tuổi trẻ. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Tuổi trẻ của tôi, dành phần lớn thời gian trên những cung đường quằn quèo của núi, nghiêng mắt chút thôi đã thấy vực sâu. Tôi cười giòn tan với chén rượu dân tộc, đi lạc qua cột mốc biên giới này tới biên giới khác của Việt Nam. Đến giờ phút này tôi mới cảm nhận sự quý báu của những khoảnh khắc trầm lắng, an lạc trên quãng đường nước Nga xinh đẹp. Càng đi nhiều, càng gặp nhiều, càng thấy thế giới đa sắc biết bao nhiêu. Thế giới này không bó hẹp cuộc đời của bất kỳ ai trong những hành trình trẻ trung, hoang dại. Cuộc đời có những chuyến hành trình dài, xa xôi hơn đang đợi mỗi người ở chặng đường phía trước.

 

 Ai nguyện cùng tôi giữ lấy những sắc màu. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Ai nguyện cùng tôi giữ lấy những sắc màu. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Những ngày cuối thu, đầu đông năm 2016, gửi chút thương nhớ tới mùa vàng của nước Nga. Hi vọng cuộc đời này có những cái duyên và chúng ta sẽ có duyên được thêm nhiều lần gặp lại. Khi ấy, có lẽ nàng vẫn thế, vàng ươm mê hoặc, tôi theo năm tháng sẽ già đi, chỉ để lại trong mình từng chút hoài niệm, yêu thương; kể lại và thôi thúc chuyến đi của người người kế tiếp.

 

 Chào em, huyền thoại. -Ảnh: Bùi Đình Phi

Chào em, huyền thoại. -Ảnh: Bùi Đình Phi

 

Xem thêm: Các khách sạn tại Nga

 

Iki Oleo – Camnangdulich.vn

 

Lưu ý: Nội dung bài viết thuộc bản quyền của Camnangdulich.vn (Không bao gồm hình ảnh). Mọi sao chép cần ghi rõ nguồn, tên tác giả, nhiếp ảnh gia cùng với liên kết về nội dung tương ứng tại Camnangdulich.vn.

Nguồn: News.zing.vn