Việt Nam nơi nào đẹp nhất? Cứ đi sẽ tìm thấy cái đẹp!

0
6
Ở đây, trời như gần hơn, sao như to hơn...-Ảnh: Tô Toàn Phát
Ở đây, trời như gần hơn, sao như to hơn...-Ảnh: Tô Toàn Phát
Ở đây, trời như gần hơn, sao như to hơn… – Ảnh: Tô Toàn Phát

Nhiều bạn nước ngoài gặp tôi rồi hỏi: “Ở Việt Nam nơi nào đẹp nhất?”. Tôi chẳng dám nói ra một tên vùng miền nào, bởi khi đã đi hết dọc miền đất nước, tôi chỉ có thể trả lời là Việt Nam đẹp trên từng nẻo đường, nhắc đến một cái tên đều là sự so sánh khập khiễng cho những cái tên còn lại.

Chưa bao giờ hết quyến rũ

Câu trả lời sẽ dễ dàng hơn nếu bạn hỏi tôi rằng phải đi đâu để tìm lại cảm giác chinh phục và sảng khoái mà cuộc sống đời thường đều đều trôi đã vô tình xóa nhòa, nơi ấy chính là Tây Bắc.

Tây Bắc chưa bao giờ hết quyến rũ, mùa nào cũng mang lại cho chúng ta một bức tranh nguyên sơ, yên bình và thi vị. Từ đường cong của con đường đến mùi hương của hoa cỏ, từ sắc trắng tinh khôi của hoa mận – hoa cải, hồng nhẹ nhàng của hoa đào – hoa tam giác mạch đến vàng ươm của cánh đồng lúa chín.

Thử nhắm mắt và nghĩ về buổi sớm bình minh rời xa khói bụi, ồn ào, nhìn những đám mây sà vào bancông nhà sàn, gió se se lạnh để phải hít hà bàn tay tìm hơi ấm. Trên cuộc đời mỗi người, thử hỏi có được bao nhiêu lần nếm trải cảm giác nào tuyệt vời như thế.

Lúc ấy chỉ ước giá như khoảng cách từ Sài Gòn đến Tây Bắc là một cánh cửa, hễ mỏi gối chùn chân là bước qua cánh cửa thần kỳ tìm về với thiên nhiên.

Một ngày đầu mùa thu, tôi cùng nhóm bạn bay ra Hà Nội, thực hiện chuyến phượt từ Hà Nội lên Lào Cai trong hành trình 5 ngày. Để đến những địa danh như Tú Lệ – Mù Cang Chải – Sa Pa – Y Tý, chúng tôi đã phải chịu cái cảm giác ê ẩm cả ngày trên yên xe, thậm chí dắt bộ xe máy khi thủng lốp, trầy xước chân tay vì té ngã, mò mẫm leo đèo trong đêm tối để kịp đến nơi nghỉ chân, đi trong mưa bởi cái ngẫu hứng của thời tiết… Chính xác đó là cảm giác chinh phục mà rất lâu rồi chúng tôi mới tìm lại được kể từ lần thi đại học.

Và cảnh đẹp hùng vĩ của Tây Bắc trong thi ca đã không làm chúng tôi thất vọng, nhất là màu vàng rực của những cánh đồng lúa bậc thang đang chờ gặt.

Quả thật ruộng lúa Tây Bắc cũng trùng trùng điệp điệp như dãy Hoàng Liên Sơn, khác hẳn bức tranh cánh đồng lúa bạt ngàn thẳng cánh cò bay ở đồng bằng sông Cửu Long trù phú.

Sa Pa - Ảnh chụp từ clip
Sa Pa – Ảnh chụp từ clip

Mỗi người một áng mây riêng

Nhớ nhất là cung đường từ Sa Pa chạy lên Y Tý. Chúng tôi bắt đầu đi từ lúc 14h, cái mỏi mệt được xoa dịu bằng nụ cười của những đứa trẻ hồn nhiên vẫy tay chào. Hễ thấy chúng tôi là đều nói “Hello” rõ to.

Đứa nào cũng đen nhẻm từ đầu đến chân, đứa thì có dép đứa thì không. Đứa lớn thì ngồi ở bậc cầu thang nghiêng nghiêng bắt chấy cho đứa nhỏ. Đi rồi mới hiểu để con chữ về với vùng cao là cả một nỗ lực không nhỏ của thầy cô.

Chỉ mong cho nơi nào cũng có đường trải nhựa để mùa mưa các em đi học dễ dàng hơn, suối nào cũng có cầu để các em được an toàn khi đến lớp.

Đến Y Tý là 18h, trời nhá nhem tối, đường thì lập lòe những đống lửa cạnh nhà sàn nhằm đuổi muỗi và sưởi ấm. Độ cao của Y Tý hơn 2.000m so với mực nước biển, thời tiết khá lạnh.

Nhà trọ ở Y Tý đều là kiểu homestay, cô chủ nhà chúng tôi trọ rất dễ thương, cô ấy thấy cả đoàn đi lạnh, bảo sẽ nấu lá tắm thuốc người Dao cho chúng tôi đỡ nhức mỏi. Mỗi đứa được một bồn tắm, ngâm mình 30 phút, thật kỳ diệu, khi bước ra đứa nào cũng như được hồi sinh, mất hẳn cảm giác ê ẩm của mấy ngày trời đi xe máy.

Chỉ có những người dân vùng này mới biết lá nào có thể dùng làm thuốc tắm, và họ sẽ sao hoặc phơi khô dùng dần. Khi du lịch phát triển, người dân cùng nhờ vào đó mà có thể bán bài thuốc của mình, một cách để truyền bá cách chữa trị dân gian của người Dao đỏ.

Đi dạo đêm ở Y Tý bạn sẽ thấy gì? Hàng vạn những ngôi sao lấp lánh lấp lánh thắp sáng cho Y Tý thay cho ánh điện. Đứng ở Y Tý, gần trời hơn, nên có lẽ sao cũng sáng rõ hơn.

Nhắc đến Y Tý không thể quên cuộc săn mây. Sáng sớm tinh mơ, 4h sáng chúng tôi đã lò mò dậy đi săn mây. Chỉ cần giơ tay ra là bắt được mây vào lòng bàn tay. Một khung cảnh mờ mờ ảo ảo, những áng mây trôi trước mặt, đó hẳn là thiên đường chứ không phải trần gian.

Mây nhiều và dày, mặc cho cái lạnh của thời tiết, đứa nào cũng gần 30 tuổi mà y như con nít tuổi lên 10, thích thú đuổi bắt từng cụm mây, mỗi đứa nắm giữ một áng mây nhỏ cho riêng mình, không mở tay ra, sợ mở tay ra là bay mất.

Đó chính là lúc chúng tôi cảm thấy rằng vì sao chúng tôi cần phải đi nhiều hơn, trải nghiệm nhiều hơn, chẳng phải để tìm lại sự thảnh thơi trong tâm hồn, thì còn vì điều gì lớn hơn nữa đâu cơ chứ.

Có ai đó đã nói: “Công việc lấp đầy túi tiền, nhưng khám phá mới lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn”. Chắc hẳn khám phá những cảnh đẹp của Việt Nam sẽ giúp cho chúng ta tìm lại được sự cân bằng giữa những mệt mỏi cuộc sống. Thật may vì Việt Nam đâu đâu cũng đẹp.

LTS – Sau bốn tuần khởi động, cuộc thi viết “Tận hưởng bản sắc Việt” đã nhận được trên 50 bài viết dự thi của bạn đọc khắp vùng miền đất nước. Xin tiếp tục giới thiệu một số bài viết dự thi. Cuộc thi “Tận hưởng bản sắc Việt” lần 2 do báo Tuổi Trẻ cùng Tổng công ty Du lịch Sài Gòn (Saigontourist) tổ chức với sự đồng hành của Công ty Dịch vụ lữ hành Saigontourist, khách sạn Grand, khách sạn Rex.

 

Nguồn: Dulich.tuoitre.vn