Nữ diễn viên trong phim “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” cho biết cô rất thích bãi Môn ở Phú Yên, nhưng thấy nơi đó vắng quá. Những cảnh câu cá, thả thuyền lá cũng rất đáng nhớ.
Vừa trở về TP HCM sau chuyến đi quảng bá bộ phim tại Hà Nội, vẫn giữ vẻ hồn nhiên, Thanh Mỹ kiệm lời khi nói về quá trình quay phim, nhưng ánh mắt lúc nào cũng sáng bừng khi nhắc đến bộ phim đặc biệt thu hút sự chú ý của công chúng thời gian gần đây.
Từng đóng rất nhiều dự án phim lớn nhỏ trong những năm gần đây, nhưng với Lâm Thanh Mỹ, Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh có lẽ đặc biệt nhất. Cái đặc biệt ở đây không phải đó là dự án lớn, thời gian quay phim dài ngày nhất mà ở chính những trải nghiệm mà em được trải qua. Cô cho biết “chưa thấy phim nào đẹp đến thế”. Nhưng khi được hỏi cảm nhận của mình một cách rõ ràng hơn về cái đẹp đó, Mỹ khá rụt rè.
Cánh đồng xanh rì trong phim. |
Thanh Mỹ rất nhớ những cảnh quay bên suối tại bãi Môn, nơi có dòng suối nước ngọt đổ từ trên núi xuống, rồi chảy ra biển. Cô bé nhớ lại cảm giác được vui đùa dưới làn nước mát dù bị ướt hết đồ. Diễn viên nhí nhận xét: “Con thấy nơi đó đẹp nhưng vắng quá”. Những cảnh câu cá, thả thuyền lá ở một con suối khác nơi có dòng nước chảy mạnh cũng mang đến cho cô những cảm giác thích thú không kém.
Mỹ không quên những cảnh quay đi trên con đường đất bụi quanh co trong làng hay bên những cánh đồng mía, cánh đồng ngô xanh rì. Những cảnh phải quay đi quay lại vài lần. Xong một lần, các nhân viên hiện trường lại phải đi quét lại con đường để không để lại dấu chân rồi mới quay tiếp. Em thích những bộ trang phục sờn vai, được các nhân viên hóa trang làm cho cũ hơn, nhàu đi. “Con không biết nói sao, nhưng đi trên những con đường đất đó cảm giác lạ lắm, vừa thích thú vừa hồi hộp. Đó là cảm giác khi mình cắp sắp trở về nhà sau khi tan trường, được nhìn ngắm cảnh đẹp, lại nghe tiếng gió reo rất vui tai”.
Cảnh thả diều trên bãi cỏ bao la cạnh biển. Ảnh trong phim. |
Cảnh quay khiến cô bé 10 tuổi thích thú nhất là những lần thả diều trên cánh đồng, hay được tận tay cho những chú dê ăn cỏ. Cô bé kể, sống ở thành phố chưa bao giờ được thả diều, nên khi em được các cô chú đoàn phim làm cho chiếc diều bằng giấy cũ là đã thấy thích rồi. “Khi đoàn phim di chuyển ra những bãi đất trống với thảm cỏ xanh mượt mà con cùng với anh Vinh, bạn Khang thỏa sức chơi đùa. Lúc đó, trời nắng lắm nên mỗi lần nhìn lên bầu trời để theo dõi con diều, mắt con đều phải nheo lại. Trong khi đó, ở cảnh chăn dê, con vừa vui lại vừa thấy sợ. Con chưa bao giờ thấy con dê ngoài đời, mà lần đầu tiên được tự tay cho nó ăn nên chỉ sợ bị cắn”. Cô bé tiếc vì lên phim, những phân cảnh mang đầy ký ức ngọt ngào này bị cắt hết.
Mỹ đặc biệt nhớ những cảnh quay về đêm. Đầu tiên đó là cảnh quay ngôi nhà của Mận trong phim bị cháy. Thời tiết Phú Yên lúc đó rất lạnh, chỉ chừng 10 độ C nên cô bé co rúm người. Mỗi khi đoàn phim hô diễn và phải khóc nức nở, cô bé khóc ngon ơ. “Con chỉ cần nghĩ, đó là ngôi nhà mình đang bị cháy là đủ để khóc rồi”. Cảnh quay này phải mất 7-8 tiếng đồng hồ trong đêm mới hoàn thành.
Bộ phim hấp dẫn người xem một phần nhờ những khung cảnh bình dị, quen thuộc. Ảnh trong phim. |
Một cảnh quay đêm khác khiến cô bé vừa ngủ gật nhưng vẫn rất hào hứng đó là đêm rước đèn trung thu. Lần đầu tiên, cô bé được nhìn thấy những chiếc đèn trung thu tự chế, bọc giấy kính xanh đỏ hay chiếc đèn được làm bằng ống bơ sữa, đục lỗ và có nến bên trong. Cô bé kể, lúc đó vì phải quay đêm khá mệt, ngồi nghe hát, cô bé ngủ gật. Bố Mỹ cũng tiết lộ thêm, em chưa bao giờ được chơi những trò chơi dân gian như trong phim. Nhưng sau khi bộ phim đóng máy, vào dịp trung thu vừa qua, cô bé nhất quyết đòi mua chiếc lồng đèn ông sao bằng giấy kính để được đốt đèn. Dịp ra Hà Nội cuối tuần này, cô bé cũng sung sướng khi mua được chiếc trống có những con lắc.
Khi được hỏi, cảm giác lúc chia tay đoàn phim cô bé cho biết rất nhớ vì có quá nhiều kỷ niệm, đặc biệt với hai bạn diễn Thịnh Vinh, Trọng Khang. “Con ước mình được về chơi ở đó nhiều hơn” – cô bé nói.
Nguồn: News.zing.vn