Xã đảo Minh Châu thuộc huyện Vân Đồn, tỉnh Quảng Ninh, cùng nằm trên đảo Quan Lạn
Xã đảo Minh Châu cách đất liền chừng 1 giờ đi tàu cao tốc, hoặc 2 giờ đi tàu gỗ từ bến tàu Cái Rồng (Vân Đồn). Nhìn từ xa, hòn đảo như một viên ngọc xanh giữa mặt biển, nước trong veo in màu trời xanh.
Miền đất tươi đẹp
Hòn đảo và chính cái tên của nó – Minh Châu – đã gợi lên nhiều điều thú vị. Hơn 1 giờ đồng hồ lênh đênh sóng nước trên con tàu cao tốc ra đảo đã cho chúng tôi nhiều cảm giác mới lạ. Sóng biển trong vùng vịnh hiền hòa, hầu hết du khách cảm thấy dễ dịu khi ngồi trên tàu cao tốc, được ngắm nhìn những tòa đá vôi lớn nhỏ với nhiều hình thù kỳ thú, phía xa kia đoàn thuyền đánh cá đang căng lưới…
Chúng tôi bị cuốn hút bởi khung cảnh bình yên trên đảo với những rặng phi lao cao vút hai bên đường dài tới hơn chục cây số từ Minh Châu đến Quan Lạn.
Những đảo đá ở Minh Châu
Buổi đêm trên đảo càng yên ắng. Tiếng chó sủa, gió thổi rì rào bên rặng phi lao, sáng tinh mơ nghe thấy tiếng gà gáy tạo cho du khách có cảm giác thân quen, gần gũi như ở đất liền.
Một điều đặc biệt ở đảo là an ninh trật tự rất tốt, nhiều đồ đạc có giá trị được bày biện ngày bên vệ đường, chỉ che ô, bạt suốt đêm mà không hề lo sợ bị mất cắp.
Những bãi cát mịn như nhung
Minh Châu có nhiều bãi tắm đẹp như bãi Chương Nẹp, bãi Nhánh Rìa, bãi Cồn Trụi (bãi Rùa), bãi Bể Thích (còn gọi bãi Robinson)… Các bãi tắm cát trắng như tuyết, mịn như nhung, địa hình thoai thoải, nước biển xanh ngắt với những con sóng nhỏ vô bờ nhẹ nhàng, dịu êm.
Buổi sáng, chúng tôi thức giấc sớm đón bình mình trên biển với những cảm giác kỳ diệu và tràn đầy thanh khiết.
Tiếp đó là hành trình tham quan đình Quan Lạn cổ kính (nơi thờ Vua Lý Anh Tông – người lập ra thương cảng Vân Đồn), ngắm cảnh làng quê trên đảo, hay tới rừng quốc gia tìm hiểu về nhiều loài động, thực vật quý hiếm.
Một trong những điểm nhấn tạo nên cảnh quan và không gian du lịch Minh Châu là rừng trâm cổ thụ. Theo người dân bản địa, từ lâu rừng trâm này đã được gọi là “thần mộc”, có cách đây khoảng 300 năm.
Trong làng lưu truyền câu chuyện về việc rừng trâm đã che chắn cho làng chài trước những trận bão biển. Dù bị tàn phá, xơ xác sau bão, rừng trâm đã kịp hồi sinh mạnh mẽ, xanh tươi trở lại, đơm hoa kết trái vào dịp cuối năm cứu người dân đảo qua nạn đói hoành hành năm 1945. Rừng trâm nằm ở thôn Ninh Hải, với diện tích 13ha, chạy dọc bên cồn cát trắng cạnh bãi tắm.
Rừng trâm trên đảo
Triển vọng lớn từ du lịch
Nhiều người chọn du lịch nghỉ dưỡng tại xã đảo Minh Châu vì đảo còn rất nguyên sơ. Chi phí cho chuyến đi tới Minh Châu không hề quá cao. Anh Đình Anh, quê ở Bắc Giang – chủ khu resort Minh Chau Beach và là một trong số những người ra xã đảo Minh Châu làm dịch vụ du lịch sớm nhất – cho biết, chỉ 5 năm về trước, du lịch trên đảo còn rất hoang sơ, mãi đến năm 2014 nơi này mới có điện lưới. Thời đó đất đai trên đảo giá rất rẻ, thậm chí có thể xin được đất để dựng nhà ở.
Hai hàng phi lao dài hơn chục km
Nay đã khác, du lịch đang phát triển mạnh mẽ và giá đất cũng tăng lên chóng mặt, tạo nên những cơn sốt đất với giá trung bình từ 15 đến 25 triệu đồng/m2. Kèm theo đó là cơ sở hạ tầng cũng được chính quyền quan tâm đầu tư.
Cũng theo anh Đình Anh, so với Cát Bà hay Hạ Long, du lịch trên xã đảo Minh Châu còn kém xa về hạ tầng, dịch vụ và cũng bởi lẽ chưa có những danh hiệu quốc tế nên hầu như chưa có tên trên bản đồ du lịch, do đó lượng khách quốc tế ít biết đến. Tuy vậy, một số ít khách Tây đã đến đây đều tỏ ra rất thích thú và thường quay trở lại.
Du lịch cũng đang dần làm “thay da đổi thịt” cho Minh Châu, nhờ đó người dân có thêm việc làm và thu nhập. Nhiều gia đình đã xây dựng nhà nghỉ, homesay, làm dịch vụ ẩm thực, cho thuê xe máy, mua sắm xe điện, có gia đình cải tạo nhà cửa, vườn tược, cảnh quan để làm nơi lưu trú cho khách…
Đặc sản ở Minh Châu tiêu biểu là loài sá sùng, nổi tiếng với mình dày, thịt thơm ngon. Món này được người dân khai thác trên bờ cát, ăn tươi hoặc được phơi khô đều ngon. Trong ảnh là canh sá sùng lá lốt
Cô Bùi Thị Sợi (thôn Ninh Hải, xã Minh Châu) tâm sự, trước đây cả gia đình cô chỉ làm nghề đi biển, đào sá sùng và vớt sứa. Nhận thấy du khách đến đảo mỗi ngày một đông, nhu cầu lưu trú lớn, tận dụng nhà ở cạnh mặt đường lớn, gia đình cô đã cải tạo ngôi nhà, mở rộng để làm phòng nghỉ cho du khách.
Tuy vậy mùa du lịch trên đảo chỉ rơi vào khoảng từ tháng 4 đến tháng 8, nên khoảng từ tháng 9 đến hết tháng 3 năm sau mọi người lại tiếp tục đi biển. Cuộc sống có phần khấm khá hơn nhiều.
Đón bình minh trên xã đảo Minh Châu
Diễn đàn du lịch Ấn tượng Việt Nam do báo Tuổi Trẻ phát động tổ chức, với sự đồng hành của: Vinpearl, Hãng hàng không Vietjet Air, Tổng công ty Saigontourist. Diễn đàn gồm các chương trình truyền thông, cuộc thi Quê hương tôi dành cho bạn đọc và các sự kiện tại nhiều địa phương. Diễn đàn mong nhận được nhiều ý kiến hiến kế đóng góp, các bài dự thi của độc giả cả nước từ nay đến 15-8. Bài dự thi xin gửi về: antuongvietnam@tuoitre.com.vn.
Xem thêm các bài dự thi tại đây.
Nguồn: Dulich.tuoitre.vn