Không thể tin đây là những tấm hình chụp Nhật Bản bằng điện thoại

0
7
Cầm điện thoại lên và đi lang thang Nhật Bản. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Nhật Bản, nơi rất nhiều người bạn của tôi đã học tập, sinh sống và định cư. Nhật Bản, nơi mê mẩn, “xúi bẩy” tôi lựa chọn bắt đầu thứ ngôn ngữ ấy khi vào năm nhất đại học. Nhật Bản có gì mà khiến người ta giục giã đôi chân đến thế. Nhật Bản, nơi văn hóa truyền thống đan xen với văn hóa hiện đại, nơi có những người thấy mình trong giây phút nào đó giống kẻ say, lạc từ phố này sang phố khác, chụp vài tấm ảnh bằng chiếc điện thoại như lời tự sự với thành phố này.

 

Cầm điện thoại lên và đi lang thang Nhật Bản. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Cầm điện thoại lên và đi lang thang Nhật Bản. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Tôi chưa bao giờ xem Nhật Bản là xứ thiên đường mặc dù rất thích văn hóa truyền thống của đất nước mặt trời mọc. Nhưng cái thứ văn hóa truyền thống ấy ngày nay dường như đang bị phá vỡ, không phải ở phương diện mặt mũi thì nó cũng đang sóng ngầm. Nó dường như là kết quả tất yếu cho một sự hà khắc và tỉ mỉ đến khó tin. Người ta vẫn thường ngợi ca và tôn vinh nếp sống của con người Nhật. Nhưng phải hiểu rằng chẳng thép nào được tôi lên mà không trải qua lửa. Tôi khâm phục người Nhật, tôi ngưỡng mộ sức chịu đựng đến kinh hoàng của họ.

 

Người Nhật biến nước mình trở nên “giàu có”. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Người Nhật biến nước mình trở nên “giàu có”. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Người ta đi du lịch Nhật Bản, xuýt xoa về văn hóa, xuýt xoa về lễ hội, chụp tấm ảnh nào liền thấy bóng dáng Nhật ở đấy, không lẫn vào đâu được. Nhưng, đó là Nhật Bản được tạo nên để làm sản phẩm văn hóa. Giống như ở Hà Nội này người ta thấy khách Tây hỏi thăm về nón lá, mua những món đồ thổ cẩm và lúc nào cũng muốn ăn phở.

 

Nhật Bản có những lớp văn hóa rất riêng. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Nhật Bản có những lớp văn hóa rất riêng. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Sống ở Nhật Bản lâu hơn, sẽ có nhiều câu chuyện để nói hơn là những tấm ảnh, sẽ có những phút giây thẫn thờ đi ngang qua phố, từng lớp phố; giơ điện thoại lên, chụp một hai tấm ảnh, chẳng phải khoe ai, chỉ là để mở ra xem và hồi tưởng lại dòng cảm xúc khi ấy. Hoặc để đỡ nhớ Nhật Bản khi đã trở về Việt Nam.

 

Thẫn thờ đi ngang Nhật Bản. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Thẫn thờ đi ngang Nhật Bản. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Người lớn ở nhà ấy, khi thấy người này người nọ có con cháu đi du học, du học Nhật Bản, rồi ở lại Nhật Bản làm việc, khen lấy khen để. Gì chứ nghe tới chuyện đứa này đứa kia đi Nhật lương 40 triệu một tháng liền khen “xuất sắc”, liền ca ngợi “con nhà người ta như thế chứ”. Chẳng bù cho đứa con trai lớn gần ba chục tuổi đầu, đi làm lương làng nhàng hơn chục triệu, vừa khít chi tiêu, chưa dám lấy vợ; đứa con gái bé vào nhà nước, lương đâu chưa thấy, tháng nào cũng phải xin bố mẹ phụ thêm.

 

Mọi thứ nơi đây đều rực rỡ? -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Mọi thứ nơi đây đều rực rỡ? -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Xem thêm: Các khách sạn tại Nhật Bản

 

Nhưng, Nhật Bản ấy là những đêm thức xuyên để chạy bàn; là những ngày sau giờ học làm đến hai, ba công việc; là căn phòng trọ chật chội, đắt hơn cả thuê biệt thự ở Việt Nam để ở. Là tiếng khóc nấc lên sau câu đùa của người chị khi đứa em đi du học về thăm nhà. – “A, dạo này ở bên đó có cái quần trông mốt nhỉ?” –“Đâu phải chị, em đi làm, lau sàn nhà phải cùi xuống, nó dính thuốc tẩy nhiều nên thành ra thế.”

 

Không, nơi này nhiều thứ lắng lại. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Không, nơi này nhiều thứ lắng lại. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Vậy là tôi đang khen hay chê Nhật Bản? Tôi chẳng khen, cũng chẳng chê. Chỉ muốn nói rằng Nhật Bản không phải nơi thiên đường mà nhiều người mơ mộng, mọi thứ ở đây không hoàn mỹ, đặc biệt đối với những người Việt sang để vừa học vừa làm hoặc xuất khẩu lao động hoặc một công việc có tiền nhưng đầy sức ép…

 

Cuộc sống ở đây, những trăn trở cũng ở đây. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Cuộc sống ở đây, những trăn trở cũng ở đây. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Tuy nhiên, tại sao nếu có cơ hội lại không đến Nhật cơ chứ? Nơi đây rèn giũa cho con người ta cách sống, tác phong làm việc. Nơi đây có sự tiến bộ và văn minh. Nơi đây có cảnh đẹp. Nơi đây dù ít dù nhiều có những thứ văn hóa thật đặc sắc, không trộn lẫn. Nhìn cách người Nhật sống, học được nhiều thứ lắm, có những thứ học để làm theo, cũng có những thứ học để không giống như họ.

 

Học cách sống và xây dựng thành phố. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Học cách sống và xây dựng thành phố. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Đơn giản hơn, kiếm tiền để tới Nhật Bản du lịch, đúng nghĩa ăn và chơi. Không cần hiểu sâu những mối tơ vò trong lòng người ở đây, đơn thuần là biết thêm về một vùng đất mới, ăn thêm những món ăn mới ngoài sushi, sashimi, bánh xèo, canh rong biển…

 

Biết nhiều về Nhật Bản hơn. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Biết nhiều về Nhật Bản hơn. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Với những người bạn của mình, tôi mong rằng họ có những ngày đánh đổi ý nghĩa. Họ sẽ trở về Việt Nam và bắt đầu một công việc tốt sau những gì đã học ở Nhật. Hoặc họ có thể kiếm một công việc ổn định ở nơi đây, có thời gian để dành cho mình những phút giây nghỉ ngơi, những phút giây đi lang thang đường phố, những phút giây không cần ở quá nhiều giờ trong văn phòng hoặc “bon chen” dưới mặt đất.

 

Hãy xem Nhật Bản là đôi cánh. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

Hãy xem Nhật Bản là đôi cánh. -Ảnh: Lưu Xuân Hậu

 

Xem thêm: Các tour du lịch tại Nhật Bản

 

Hy vọng, ít nhất một lần trong đời, mỗi chúng ta đều có cơ hội tới Nhật Bản ngắm mặt trời mọc, ngắm phố phường, mua một lô một lốc hàng nội địa Nhật mang về gia đình cho “yên tâm”. Ít nhất một lần trong đời để biết tới Nhật Bản ngoài tên gọi và những câu chuyện kể từ báo đài, từ người khác.

 

Iki Oleo – Camnangdulich.vn

 

Lưu ý: Nội dung bài viết thuộc bản quyền của Camnangdulich.vn (Không bao gồm hình ảnh). Mọi sao chép cần ghi rõ nguồn, tên tác giả, nhiếp ảnh gia cùng với liên kết về nội dung tương ứng tại Camnangdulich.vn

Nguồn: News.zing.vn