Tôi công nhận đất nước mình đẹp, đồ ăn ngon, nhưng chưa đến nỗi xuất sắc, hay độc nhất vô nhị, chưa đủ để phát triển một nền du lịch hàng đầu.
“Việt Nam mình đẹp lắm! ”
“Tại sao phải đi nước ngoài trong khi Việt Nam mình đẹp thế kia?”
“Việt Nam là thiên đường du lịch!”
“Việt Nam mình ai cũng muốn tới…”
Tôi công nhận đất nước mình đẹp, đồ ăn ngon, nhưng chưa đến nỗi xuất sắc, hay độc nhất vô nhị, chưa đủ để phát triển một nền du lịch hàng đầu. Du lịch không phải chỉ là khai thác cảnh quan làm du lịch. Làm ở đây có nghĩa là “làm ra”, chứ đừng dựa vào những cái có sẵn rồi khai thác, coi nhẹ bảo tồn.
Lý Sơn, Bình Ba, Cù Lao Chàm, Mũi Né, Cô Tô, Hạ Long… là những hòn đảo, vịnh đẹp, được khai thác mạnh. Từng đó hộ dân, từng đó người làm du lịch, ai cũng mạnh ai nấy làm, rác ai nấy xả, đến một lúc còn gì để họ làm không? Dân làm du lịch mình kỳ lắm, cạnh tranh khốc liệt, nghĩ ra đủ chiêu trò để cạnh tranh, chèo kéo khách, nhưng hoạt động cùng nhau bảo vệ cái hàng ngày mang tiền về cho họ – “cảnh quan” – lại rất hiếm hoi. Đó là khai thác chứ không phải làm du lịch.
Tôi đi cũng được một số nơi ở Việt Nam, cũng từng ở khách sạn, resort, các khu du lịch. Họ hiếm khi làm tôi hài lòng và vui sướng muốn quay lại không phải vì cảnh quan. Khách sạn nâng giá lên xuống, nhìn bề ngoài của khách để nói chuyện, khi khách trả phòng thì không chào một câu.
Trong khi đó, tôi đến Thái Lan, ở 2 khách sạn. Mỗi lần tôi lần trả phòng, họ đều nói câu “See you again” (Hẹn gặp lại) sau một hồi vui vẻ checkout cho tôi. Aai chưa đi nước ngoài lần nào hãy đi liền đi, đặc biệt là những nước Đông Nam Á. Khi đó, bạn sẽ bớt ảo tưởng.
Ở Việt Nam, hàng rong, xe ôm bám khách du lịch liên tục. Khách không mua? Nhẹ thì ánh mắt hình viên đạn, nặng thì chửi xối xả, thậm chí còn có hành động nặng hơn.
Nếu như Việt Nam biết chăm lo hơn cho du lịch, xem đó là ngành phát triển mũi nhọn, bây giờ Việt Nam không thua ai. Bởi khi đó, họ sẽ chăm lo tới môi trường du lịch, người dân làm du lịch có tâm và xem khách du lịch chính nguồn sống của họ, sẽ bớt đi những tình trạng chặt chém và cư xử không đúng mực…
Bức ảnh “Tâm giao” của nhiếp ảnh Vũ Thành Chung đoạt giải nhất cuộc thi Ảnh nghệ thuật Du lịch toàn quốc lần thứ 6 “Việt Nam – Vẻ đẹp bất tận. |
Tôi đi cũng ít, tầm nhìn cũng hạn hẹp. Tôi chỉ nhìn những cái trước mắt như vậy. Nhưng những việc tôi nhìn thấy được, tôi nghĩ sẽ làm được nếu chịu làm. Người làm du lịch nên đến những nơi đông khách, đặt mình vào vị thế người đi du lịch bình thường, không có đội quân đưa rước, sẽ hiểu rõ tình hình hơn. Đừng để khách đến một lần rồi bỏ chạy mất dép.
Chúng ta cũng nên bớt tự hào, bớt sống trong hào quang đi. Nhìn lại thực tế để thấy du lịch Việt Nam đang có cái gì, có còn rừng vàng, biển bạc nữa không, hay toàn xi măng, bê tông hóa. Ngay người Việt còn sợ đi du lịch ở chính đất nước mình!
Hãy thay đổi ngay bây giờ, nếu không sẽ không còn cái để thay đổi. Lúc biển đầy rác, núi đầy bê tông, thi nhau chặt chém không lo làm du lịch hết rồi… còn gì nữa mà thay đổi.
Nguồn: News.zing.vn