Hành trình 31 ngày lạc lối ở Trung Quốc, vùng đất giữ ước mơ

0
12
#Mytour: Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 1

Đối với tôi, Trung Quốc là “vùng đất giữ ước mơ”. Sau bao ngày ấp ủ, cuối cùng, tôi cũng có thể bắt đầu hành trình 31 ngày khám phá vùng đất này với trái tim trần trụi.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 1

Đối với tôi, Trung Quốc là “vùng đất giữ ước mơ”. Sau bao ngày ấp ủ, cuối cùng, tôi cũng có thể bắt đầu hành trình 31 ngày khám phá vùng đất này với trái tim trần trụi.

Tôi muốn nói rõ rằng không phải tôi đi một lần 31 ngày, mà là 2 lần gom lại tổng cộng 31 ngày. Cụ thể, cơ duyên đến với tôi khi thấy anh đồng nghiệp mở những bức ảnh chụp mùa thu ở Cửu Trại Câu đẹp đến nao lòng. Vậy là tôi nung nấu ý định và rủ rê đi ngắm cho biết. Chẳng ngờ, chúng tôi đi một mạch từ miền Nam đến miền Bắc Trung Quốc.

Lần thứ 2, tôi sang Trung Quốc vì công việc nhưng chuyến đi cũng thú vị không kém. Hành trình này tựa những vết cọ đầy màu sắc tô lên bức tranh đã đổ chì trước đó. Trong chuyến đi, tôi hiểu nhiều và sâu hơn về mảnh đất đông dân nhất thế giới này.

Mùa xuân ở Bắc Kinh

Đúng 5h5, giọng nữ nhân viên của hãng hàng không vang lên, thông báo hành khách bắt đầu di chuyển lên máy bay. Gần 6 tiếng sau, từ TP.HCM, cả nhóm đã đến thủ đô Bắc Kinh (Trung Quốc).

Vừa bước ra khỏi máy bay, chúng tôi run cầm cập khi đón luồng không khí lạnh 15 độ C ùa vào người. Tuy nhiên, chỉ 15 phút sau, mọi người bắt đầu quen với nhiệt độ của thành phố. Sau khi hoàn tất thủ tục nhập cảnh, chúng tôi tranh thủ ra ngoài kiếm đồ ăn sáng và di chuyển về khách sạn.

Bắc Kinh vào những ngày mùa xuân, lá xanh rợp bóng, gió nhẹ mát thổi hốc vào từng thớ thịt. Bất chợt, lòng tôi nổi lên những cảm xúc khó tả về thành phố chuẩn mực, không hào nhoáng của Trung Quốc.

Trong 5 ngày ở đây, chúng tôi cố gắng khám phá khắp các điểm đến trong thành phố. Tại Tử Cấm Thành (hay còn gọi là Cố Cung), cả nhóm choáng ngợp ngay từ cổng vào bởi sự to lớn, hoành tráng, uy nghi và độ dày của tường thành.

Rảo bước từ cung này đến cung nọ, tôi ngỡ ngàng với những công trình kiến trúc và tác phẩm nghệ thuật. Trong đầu tôi cứ vang lên câu hỏi: “Tại sao những con người thời xa xưa đã có thể làm được?”.

Cung Vương Phủ, dinh thự của đệ nhất tham quan Hòa Thân, tựa công trình thu gọn của Tử Cấm Thành. Tuy nhiên, khi đi qua các phòng, điện thờ, nhà hát hay khu vườn, từ màu sơn, điêu khắc đến cách bài trí đều khác biệt so với Cố Cung.

Tại Di Hòa Viên, sau khi cầm trên tay tấm bản đồ, tôi phải tròn mắt và thốt lên: “Trời ơi, quá rộng! Chúng ta đi chắc phải tốn cả ngày”. Từ nơi vua và cung tần ở, làm việc đến khu vui chơi, nơi đây đúng là đại công viên.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 6
Công trình kiến trúc của người xưa tựa tác phẩm nghệ thuật.

Đôi bờ sông Hoàng Phố

Từ Bắc Kinh, chúng tôi đáp xuống sân bay Phố Đông, Thượng Hải, với niềm hào hứng, mong mỏi ngắm nhìn bến Thượng Hải trong Tân dòng sông ly biệt cũng như tòa tháp truyền hình cao nhất ở đây. Bao nhiêu điều thú vị đang chờ tất cả ở phía trước.

Bước chân lên chuyến tàu có vận tốc nhanh nhất thế giới, tối đa 430 km/h, chỉ 8 phút sau, chúng tôi đến trung tâm thành phố. Sau đó, mọi người tiếp tục lên tàu điện để về khách sạn. Ngày đầu tiên đến với Thượng Hải, cả nhóm chỉ nghỉ ngơi, chuẩn bị tinh thần cho hành trình khám phá thành phố.

Phía tây dòng sông Hoàng Phố là “Thượng Hải xưa” cổ kính với hàng nghìn năm lịch sử đậm chất Trung Hoa. Hầu hết điểm tham quan đậm màu thời gian của thành phố tập trung ở gần khu bến Thượng Hải nên cả nhóm dễ dàng di chuyển. 

Tại đây, chúng tôi đến thăm những khu phố cổ và chợ giống hệt trong phim Tân dòng sông ly biệt, công viên cổ, miếu Thành Hoàng (thờ vị thần bảo hộ cho Thượng Hải), phố đi bộ Nam Kinh và thưởng thức những món ăn địa phương trên đường. Điểm nhấn chính là khoảnh khắc cuối ngày. Chúng tôi chọn cho mình một chỗ thật đẹp để ngắm hoàng hôn buông xuống trên bến Thượng Hải.

Bên kia dòng sông, phía bờ đông là “Thượng Hải nay” thời thượng và hiện đại bậc nhất thế giới. Ngoài những con đường sạch sẽ cùng tòa nhà cao tầng tít tắp phía trời mây, chúng tôi đến tháp truyền hình Minh Châu phương Đông, cao 463 m. Tại đây, du khách có thể ngắm toàn cảnh thành phố từ trên cao và thử tinh thần thép trên cây cầu kính cao hơn 200 m.

Chúng tôi cũng dành thời gian để khám phá Disneyland, thế giới của những công chúa, hoàng tử, bà tiên và phép màu, trải qua thời gian vui như những đứa trẻ. Tại làng cổ Chu Gia Giác, cả nhóm lang thang vào những con hẻm nhỏ, đi qua cây cầu đá trăm năm và tận hưởng mọi thứ thuộc về “thị trấn nước”.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 11
Sông Hoàng Phố với hai bên bờ kim – cổ.

Đi tìm ông lão đánh cá và con chim cốc

Khi đáp xuống sân bay quốc tế Lưỡng Giang ở thành phố Quế Lâm, chúng tôi dự định đi tìm nhân vật trong bức ảnh ông lão đánh cá bằng chim cốc. Sau khi nghỉ một đêm, tất cả di chuyển về thị trấn Dương Sóc, xuôi theo dòng Li Giang.

Chặng đường này có lẽ là hành trình mang lại nhiều cung bậc cảm xúc nhất cho tôi và các bạn, nơi tôi có thể hiểu hơn về văn hóa và con người Trung Quốc, thứ không như những gì tôi từng biết.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 12
Hành trình đi tìm ông lão đánh cá và con chim cốc trong bức ảnh thực sự mang đến cho chúng tôi nhiều cảm xúc.

Chúng tôi gặp nhiều câu chuyện về lòng tốt của người dân nơi đây. Họ cầm tay, chỉ đường như mình về quê ngoại. Nếu đi xe, các bạn chắc sẽ ấn tượng với “những chuyến xe không thanh niên” và mái tóc của những người phụ nữ địa phương.

Vượt qua cả quãng đường dài, đôi lúc, chúng tôi thấy nản lòng nhưng vẫn cố đi tiếp. Phải đến ngày thứ 3, tôi và những người bạn mới tìm thấy “nhân vật chân chính” tại Ương Địa, một ngôi làng nhỏ nằm bên dòng Li Giang, nhờ hỏi thăm thông tin của người địa phương.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 13

Từ phía xa, chiếc thuyền tre dài tiến lại phía chúng tôi. Hình ảnh ông lão đội nón lá, mặc áo tơi hiện ra. Con chim cốc đậu phía trước như người chỉ đường. Vậy là cuối cùng, chúng tôi cũng thỏa ước nguyện sau bao ngày chờ đợi và hy vọng.

Chụp ảnh và trò chuyện với ông đến khi trời tối nhưng vẫn chưa đã nên chúng tôi hẹn sáng hôm sau sẽ đến chơi nhà ông ở Hưng Bình, trước khi trở lại Dương Sóc để về Quế Lâm.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 14
Ông lão đánh cá trong bức ảnh tên Huang, sống tại thị trấn Hưng Bình.

Đến ‘thiên hạ đệ nhất trấn’ của Trung Quốc

Sau khi mãn nguyện đam mê chỗ “ông lão đánh cá và con chim cốc”, chúng tôi trở lại Quế Lâm, bắt tàu đến Hoài Hóa, sau đó tiếp tục lên xe đến Phượng Hoàng cổ trấn.

Không hổ danh là “thiên hạ đệ nhất trấn” của Trung Quốc, nơi đây đẹp đến ngỡ ngàng, yêu ngay từ các con đường xuyên núi, băng qua những đồi quýt chín vàng cho đến con đường cổ kính khi mới bước vào cổ trấn.

Cả nhóm ở đây 2 ngày 2 đêm, lang thang từ đầu đến cuối phố, len lỏi vào những con hẻm nhỏ, thưởng thức những món ăn địa phương, nghe nhạc và ngắm nhìn cuộc sống của người bản địa.

Mặt trời chưa lên là lúc bạn có thể thấy rõ cảnh sinh hoạt nhộn nhịp của cư dân nơi đây. Người vác cuốc xẻng lên nương, cô gánh hoa, chú đạp xe chở rau củ ra chợ với nụ cười sớm mai.

Tiết trời man mát, lành lạnh, thi thoảng có sương tạt khiến cảnh tất bật qua lại vào buổi sáng cứ êm ả và tĩnh lặng làm sao. Càng về trưa, khu phố càng nhộn nhịp, rôm rả bởi lượng du khách cứ đông dần.

Lang thang hết đoạn sông này đến bờ sông kia, tôi trốn cái náo nhiệt len vào con hẻm dốc lên triền núi, tìm thấy một ngôi nhà bỏ hoang 4 tầng có ban công chìa ra về hướng cổ trấn. Ngồi đây, tôi có thể ngắm toàn cảnh từ trên cao, đẹp đẽ và an yên.

‘Nơi cho thần tiên ở’

Tôi biết đến Cửu Trại Câu lần đầu thông qua một người bạn. Khi đó, tôi xem hình rồi khen cho qua. Tôi nghĩ nơi này chỉ được vài góc đẹp chứ cũng không có gì. Khi đặt chân đến nơi và tận mắt nhìn thấy, tôi phải thú nhận mình đã sai. Thật khó để miêu tả lại vẻ đẹp “thần tiên” của nơi này bằng lời.

Cửu Trại Câu chia làm 3 đoạn: Đoạn đầu từ cổng vào đến ngã 3, đoạn 2 từ ngã 3 rẽ phải, đoạn 3 từ ngã 3 rẽ trái. Cả nhóm mất 2 ngày mới khám phá hết những điểm chính của công viên.

Ngày đầu: Chúng tôi xếp hàng mua vé từ lúc 7h sáng. Lúc đó, mặt trời chưa lên, nhiệt độ ngoài trời là 6 độ C. Mãi gần 8h, chúng tôi mới có thể lên xe và tiến vào bên trong.

Xuống xe, chúng tôi bắt đầu khám phá từ nhánh trái sang nhánh phải. Đoạn đường đầu tiên bước bước đi trên con đường bằng gỗ phủ tuyết bắc qua con suối khiến tôi cảm thấy phấn khích. Sau đó, cả nhóm đi hết từ trầm trồ này đến ngạc nhiên khác. Những hồ nước trong vắt màu ngọc bích có thể nhìn thấy những cây thông chồng lên nhau được rêu bao phủ dưới đáy. Ngọn thác cao, nhiều tầng cuồn cuộn chảy. Cánh rừng cuối thu in bóng vàng trên mặt nước.

Tại mỗi điểm, công viên có trạm xe bus. Bạn có thể chọn đi bộ hoặc đi xe đến điểm tiếp theo. Thông thường, khoảng cách 2 điểm rất xa nên những ai đi chậm đừng nên đi bộ. Song, nếu đi xe, bạn sẽ bỏ lỡ nhiều cảnh hút hồn dọc đường.

Tầm 9h30, mặt trời mới bắt đầu lên và có nắng ấm, đây cũng là thời điểm lý tưởng để đi bộ, chụp hình. Đường đi bộ được lát gỗ kiên cố, rất đẹp và tự nhiên, cách mỗi đoạn sẽ có trạm dừng chân, nhà vệ sinh. Đi đến trưa sẽ có điểm bán thức ăn, nước uống và dịch vụ thuê đồ chụp hình.

Ở mỗi điểm chính của công viên sẽ luôn có trạm xe buýt, bạn có thể chọn cách đi bộ hoặc đi xe đến điểm tiếp theo. Thường thì khoảng cách 2 điểm rất xa, những ai đi chậm nên chọn phương án xe buýt. Tất nhiên, nếu vậy bạn bỏ lỡ nhiều cảnh hút hồn dọc đường.

Ngày thứ 2: Chúng tôi trekking từ ngã 3 ra đến cổng. Đoạn đường này rất đẹp nhưng trước đó. Cả nhóm chỉ được ngồi trên xe ngắm nên quyết định khám phá sau khi chụp một số điểm đã để ý từ trước.

Khoảng 18h15, chúng tôi đón xe buýt ở điểm cuối để đi về.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 23
Khung cảnh tại Cửu Trại Câu đẹp như bước ra từ những câu chuyện thần tiên.

Vạn Lý Trường Thành, ước mơ của bố

Điểm đến cuối cùng trong thành trình 30 ngày khám phá Trung Quốc của chúng tôi là Vạn Lý Trường Thành. Đêm ở Bắc Kinh, tôi tranh thủ tìm hiểu thông tin từ các bạn trẻ bản địa và đọc chia sẻ của những người đi trước. Cuối cùng, tôi quyết định chọn trekking cung Tư Mã Đài thay vì Bắc Kinh như dự định ban đầu.

Cung Tư Mã Đài là đoạn trường thành còn khá hoang sơ, vắng khách du lịch và có chút thử thách. Nếu những đoạn trường thành khác, chúng ta có thể đi về trong ngày nhưng với Tư Mã Đài, bạn phải tốn nhiều thời gian hơn.

Sau 4 tiếng ngồi buýt, chúng tôi đã đến ngôi làng Tư Mã Đài phủ tuyết trắng xóa dưới chân Vạn Lý Trường Thành. Xuống xe, đập vào mắt tôi là cảnh vật đẹp đến ngỡ ngàng, tựa trong truyện cổ tích. Tuyết phủ trắng xóa mọi thứ, từ khu rừng không lá cao ngút ngàn đến dòng sông băng lạ lẫm. Đưa mắt về hướng bắc, Vạn Lý Trường Thành sừng sững, oai vệ.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 24
Tôi thừa hưởng tình yêu với văn hóa Trung Hoa từ bố.

Từ nhỏ, tôi đã có tình yêu đặc biệt với văn hóa Trung Hoa, các vị vua, đặc biệt là những câu chuyện kỳ bí về Tần Thủy Hoàng và công trình vĩ đại của ông. Bố tôi cũng vậy. Trong chuyến đi này, Vạn Lý Trường Thành có ý nghĩa rất đặc biệt với tôi, vừa để thỏa chí đam mê khám phá, vừa là cơ hội thực hiện ước mơ của bố, người ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời của mình.

Sau vài phút trấn tĩnh trước sự choáng ngợp, chúng tôi di chuyển vào trong làng, nhận phòng và sau đó ra ngoài để khám phá xung quanh, làm quen với khí hậu.

Sớm hôm sau, mang theo tinh thần sảng khoái, cả nhóm tiến về Vạn Lý Trường Thành chinh phục bức tường nghìn năm, cảm xúc thật khó tả. Cứ như vậy, chúng tôi rảo bước trên những viên gạch cổ đến tận chiều.

Hanh trinh 31 ngay lac loi o Trung Quoc, vung dat giu uoc mo hinh anh 25
Nếu có dịp, tôi chắc chắn sẽ quay lại để khám phá những vùng đất chưa đặt chân đến.

Gió thổi từ hướng tây mạnh dần, ập thẳng vào mặt, luồn vào bên trong người. Tay tôi tê cứng, mũi chảy máu cam do lạnh, mặt cũng đờ đẫn vì kiệt sức. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn cố nán lại vài phút ngắm mặt trời đỏ rực lặn xuống chân núi. Trải nghiệm hoàn toàn xứng đáng với những khó khăn chúng tôi gặp phải.

Rời khỏi Trung Quốc, cảm xúc của tôi chợt vỡ oà. Tôi thấy yêu vùng đất này và rất muốn quay trở lại để tiếp tục đi những nơi mình chưa tới.

Nguồn: News.zing.vn