Ai bảo Lào là một đất nước chỉ có sự yên ả, nhẹ nhàng và trầm tĩnh? Một khi đã “rơi mất tim” ở Vang Vieng, bạn sẽ phải suy nghĩ lại.
Vang Vieng là một thị trấn nhỏ ở phía Bắc, cách thủ đô Vientiane khoảng 150 km. Không đơn thuần là địa danh nằm trên trục đường nối hai thành phố nổi tiếng Vientiane và Luang Prabang, Vang Vieng trở thành điểm đến hút khách gấp nhiều lần số dân ở đây.
Thị trấn có cái tên rất thơ này là “thiên đường” của những người trẻ, dân balo ưa những trò chơi khám phá, giải trí đầy phấn khích.
Thót tim vượt sông, đu zipline
Vang Vieng đón chúng tôi sau chuyến xe đêm trên chiếc minivan gập ghềnh đầy những bản nhạc Lào vui nhộn. Thị trấn Vang Vieng nhỏ nhắn với vài con phố chính nhưng đầy ắp các nhà trọ đủ phong cách, các quán ăn khẩu vị Âu Á, và rất đông cửa hàng cung cấp tour du lịch giá rẻ.
Ghé vào một cửa hàng như thế, chúng tôi lập tức hoa mắt với đủ hoạt động có thể thử chỉ trong 1 ngày: đạp xe, khám phá hang động, chèo kayak, chơi tubing trên sông, trượt zipline giữa rừng, bay trên khinh khí cầu, ngắm thác, bơi ở hồ nước xanh Blue Lagoon…
Tận dụng lợi thế mà thiên nhiên ưu đãi, lưng tựa vào những dãy núi đá vôi địa hình karst và kề bên dòng Nam Song hiền hòa, người Lào đã biết cách khai thác và biến Vang Vieng thành điểm du lịch hấp dẫn, độc đáo bậc nhất.
Hành trình day-tour (tour trong ngày) bắt đầu khi xe tuk tuk đón từng người. Vang Viêng cứ thế trải dài trước mắt với những cánh đồng lúa mới cấy xanh mướt, những ngôi nhà kiểu Lào nép dưới thân dừa cao vút.
Xe dừng, hướng dẫn viên là một anh chàng người Lào da ngăm khỏe khoắn dẫn cả đoàn thả bộ qua những cánh đồng, làng bản, qua cầu treo vắt vẻo ngang sông đến với khu tubing.
Tubing là gì? Đơn giản là bạn sẽ ngồi trên phao là một cái săm lốp (tube) ô tô cỡ lớn, trượt nước trong hồ đầu nguồn, hoặc thú vị hơn là khám phá các hang sâu ngập nước.
|
Trò chơi tưởng nhạt nhẽo nhưng lại vô cùng mỏi tay, bởi du khách phải lần theo sợi dây cáp, lách qua những khe hẹp, nép mình dính chặt vào phao qua cửa hang cực thấp trước khi ồ lên bởi hang động phía trong. Không gian rộng lớn, mát mẻ và sảng khoái khiến chúng tôi hát hò vang dội, đến mức những người bạn đồng hành từ Mỹ, Hàn, Trung phải bật cười.
Tiếp thêm năng lượng với bữa trưa kiểu Lào gồm xôi, thịt nướng trên lá chuối, chặng đường tiếp theo đầy kích thích: chèo thuyền kayak khoảng 10km theo dòng Nam Song.
Dường như để tăng thêm phần thử thách, trời bắt đầu đổ mưa. Những chiếc kayak sặc sỡ thả xuống dòng tựa như chiếc lá tre, nhanh chóng lao xuống nước cuộn trào và lướt đi băng băng.
|
Hai bên núi cao dựng đứng, mây trắng vờn quanh, bên dưới là mênh mông sóng nước ập vào mạn thuyền, mưa và gió táp vào mặt càng khiến chúng tôi càng thêm phấn khích. Vững tay chèo, lúc thì hò hét cổ vũ nhau tránh qua những xoáy nước, lúc lại ngơ ngẩn bởi vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên trước mắt.
Bấy nhiêu là chưa đủ với những người đam mê kích thích. Tiếp theo là 12 chặng đu zipline với quãng đường hơn 1km trên dây, giữa không trung và cao hơn những tán rừng già hoang sơ của Vang Viêng.
Quảng cáo
Thả mình trôi tự do không một điểm tựa lướt trên những ngọn cây rộng lớn, bay qua lòng sông cuộn chảy phía dưới trong tư thế của Người nhện khiến tim đập thình thịch, tôi cảm thấy mình dường như đã sống trọn những khoảnh khắc của tuổi trẻ.
Dữ dội và dịu êm
Có thể đầy dữ dội, nhưng đã ở trên đất Lào thì không thể không dịu êm. Vang Viêng như một cô gái trẻ, từng nổi loạn nhưng vẫn có nét duyên ngầm đầy quyến rũ.
Người bạn Lào kể cho chúng tôi nghe về những “vết thương” của Nam Song khi ở đây đã từng là tụ điểm bất hợp pháp của những vị khách Tây balo với chất kích thích thâu đêm suốt sáng. Vang Vieng xưa phần nào đã trở lại, bằng những biện pháp siết chặt hơn của chính phủ, và cả những khách du lịch muốn tìm đến thiên nhiên một cách thuần túy nhất.
|
Vang Vieng tràn đầy du khách, nhưng có lẽ vẫn chẳng thể xóa hết nét yên ả, hoang sơ mà gần gũi. Chúng tôi ăn tối trong quán lẩu kiểu Hàn, nhưng lại có cảm giác tựa như một quán cơm ở miền Tây quê nhà. Bên đường, những bà cô bán bánh mỳ đon đả mời khách bằng vài câu tiếng Anh bập bẹ có gương mặt hiền từ rất đỗi thân quen.
Khách đến rồi đi, Vang Vieng vẫn rất thơ bởi nhịp sống nhẹ nhàng, giản dị của người dân nơi này. Như cách mà bạn tôi, thay vì thả trôi theo những trò vui, dành cả ngày đạp xe dọc những con đường bên sông, đọc sách và ngắm hoàng hôn sau những rặng núi biếc.
Hay như buổi sáng hôm ấy, khi bước qua một ngôi chùa, chúng tôi cứ thế đứng bên ngoài mà ngắm những chú tiểu đang quây quần dọn dẹp, phía sau có đức Phật đang mỉm cười thật hiền từ.
|
Tin liên quan
- Đặt chân đến đảo Hải Tặc hoang sơ, nghe tên đã muốn đi trốn
- Về miền Tây quăng chài bắt tôm, bắt cá: Nhìn thôi đã mê cuộc sống dân dã
- Hà Nội lọt tốp những nơi uống cà phê ngon nhất thế giới
Nguồn: Thanhnien.vn