Đi máy bay, thi thoảng lại gặp những cảnh tượng làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mình trong suốt hành trình.
Hôm nọ ngồi song song hàng ghế với một bà mẹ trẻ, ẵm theo đứa con chừng một tuổi. Để dỗ cho bé nín khóc, chị ta lấy một hộp khoai tây chiên ra cho con chơi, thế là đứa bé bốc khoai ra, bóp vụn rải đầy lối đi! Khi tiếp viên đến nhắc nhở (tôi thấy anh chàng tiếp viên này quỳ xuống trên lối đi để nói chuyện với người mẹ một cách rất lịch sự) – thì bà mẹ trẻ chỉ cười trừ, cho là vì con khóc quá nên phải làm vậy mà không một lời xin lỗi!
Chưa hết, khi anh tiếp viên vừa quay đi thì đứa trẻ tè ngay trên người mẹ nó, nước tiểu của đứa bé chảy tràn cả xuống ghế vì người mẹ không hề mang tã cho con dù thời gian bay là hơn một giờ rưỡi! Những hành khách ngồi xung quanh chỉ biết lắc đầu ngao ngán…
Cũng chuyến bay đó, ngồi hàng ghế phía trước là một phụ nữ trung niên, vừa ổn định chỗ ngồi là chị lôi bịch hạt bí ra ăn. Hậu quả khi chị đứng dậy thì vỏ hạt bí vương vãi từ trên ghế xuống sàn. Sau khi phủi hết vỏ còn vương trên quần áo xuống ghế, chị còn tiện tay vứt luôn chiếc khăn giấy ướt xuống sàn (!).
Có lần, khi máy bay chưa dừng hẳn, một thanh niên to khỏe đã vội vã đứng dậy với tay lên lấy hành lý. Chiếc ba lô to kềnh của anh ta còn kèm thêm chiếc mũ bảo hiểm móc bên ngoài. Lúc đeo ba lô, anh ta vô tình để chiếc mũ va vào mặt một người khách khác. Vị khách không may kia chỉ kịp kêu “ối” rồi vội lấy tay xoa xoa vào chỗ đau ở trán, trong khi anh thanh niên đeo ba lô tỉnh bơ như đó là tội của… chiếc mũ, còn mình vô can.
Lần khác, lại gặp cô gái trẻ, lên máy bay lập tức chiếm lấy ghế gần cửa sổ. Hành khách lên sau chìa vé có ký hiệu A… ra nhỏ nhẹ nói: “Chị ơi cho em xin lại ghế…”. Cô gái ngồi bên cửa sổ lập tức trợn mắt lên, cự lại: “A, B, C là người ta đánh số từ ngoài vào, tôi ngồi đây đúng rồi!”. Cô gái lên sau vẫn kiên nhẫn giải thích và chỉ lên phần đánh số thứ tự kèm ký hiệu ghi chú vị trí phía trên, lúc này cô gái ngồi bên cửa sổ xem chừng đuối lý, đành phải đổi chỗ nhưng vẫn bực bội làu bàu: “Nhiều chuyện, ngồi đâu mà chẳng được!”…
Nhiều người cho rằng đi máy bay, cốt đúng giờ, đi đến nơi về đến chốn an toàn là được, mấy chuyện vặt vãnh đó quan tâm làm gì. Nhưng những thái độ, hành vi, cách ứng xử nơi công cộng… đều ít nhiều thể hiện phông văn hóa của mỗi người.
Nguồn: Thanhnien.vn